Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Chương 704: Sự Có Định Đầy Bi Thảm

Sau khi lấy giấy chứng nhận rồi đi ra khỏi cục dân chính, Trần Mộng Dao sung sướng cần thận bỏ cuốn sổ hồng vào túi xách tay: “Hôm nay là ngày tốt, trưa nay chúng ta đi ăn tiệc đi?”

Kính Thiếu Khanh vô thức sờ lỗ tai còn đau: “Được, chỉ cần em vui là thế nào cũng được…”

Cô trợn mắt trừng anh: “Cái gì gọi là chỉ cần em vui? Ý anh là ăn cơm với em thì anh không vui? Em nói cho em biết, Kính Thiếu Khanh, anh đừng có giỏ cái mặt ông chủ với em, không vui thì anh cứ nói ra đi, đừng có làm như em ép anh vậy! Coi chừng em nhìn cái mặt khổ qua của anh nhiều, sinh ra con gái mặt không đẹp, đến lúc đó là do anh cả đấy!”

Kính Thiếu Khanh không dám lề mè, vội vàng ôm cô lên xe: “Được rồi được rồi, anh cười là được chứ gì? Trưa nay em muốn ăn gì thì anh ăn cái đó với em, lúc ở cạnh em là lúc anh vui nhất, anh không có buồn! Lát nữa về công ty anh còn phải mở họp, họp xong sớm chút thì anh đưa em đi ăn cơm được không?”

Cuối cùng Trần Mộng Dao mới mỉm cười: “Thật ra không phải em cố tình gây sự như vậy đâu, do gần đây cảm xúc của anh trở nên hơi lạ, luôn ngồi ngắn người một mình, ở công ty cũng vậy, em đã thấy máy lần rồi, chắc không phải anh có tâm sự gì chứ? Anh có thể nói cho em biết mà, mặc dù em không đủ thông minh, nhưng em có thể chọc anh vui lên đó!”

Trong lòng Kính Thiếu Khanh hơi chua xót: “Không… không có tâm sự gì đâu, chỉ là chuyện công việc thôi, không sao cả, em đừng nghĩ nhiều.”

: Quay lại công ty, Trần Mộng Dao vẫn lén lút nói chuyện về tờ giấy giám định huyết thống cho Ôn Ngôn, Kính Thiếu Khanh và Mục Đình Sâm sẽ không đến mức xé rách mặt với nhau vì chuyện này, cô cũng không muốn giấu Ôn Ngôn điều gì, còn tiện thể mỉa mai Mục Đình Sâm mấy câu.

Nhận được tin tức, Ôn Ngôn đang uống nước bỗng nhiên phun ra, văng ra nửa bàn làm việc, cô mỉm cười ngại ngùng với những ánh mắt khác thường của đồng nghiệp xung quanh, vội vàng bỏ ly xuống, rút khăn ra lau. Nói đến đây, cô không tin Mục Đình Sâm sẽ lén lút làm giám định với Tiểu Đoàn Tử, chắc chắn báo cáo mà Trần Mộng Dao trông thấy quá nửa là báo cáo của Mục Đình Sâm và Diệp Quân Tước.

Cô tỏ vẻ bát đắc dĩ với cái nồi mà Kính Thiếu Khanh ném đến, đồng thời cũng hơi áy náy, Trần Mộng Dao không dối gạt cô điều gì, cô thì không làm được.

Cô bèn trả lời tùy ý: “Không sao cả, thật ra mình biết.”

Trần Mộng Dao rất là kinh ngạc, nhưng cũng bình thường trở lại rất nhanh, Ôn Ngôn không phải kẻ ngốc, Mục Đình Sâm làm sao giấu được Ôn Ngôn? Thế cũng tốt, ít nhất là không có mâu thuẫn gì.

Trong phòng bệnh ở bệnh viện, Diệp lão gia đuổi hết người ra ngoài: “Tối qua Mục Đình Sâm gặp tôi.”

Thân thể Diệp Quân Tước nằm trên giường bệnh hơi cứng lại: “Rồi?”

Diệp lão gia nhìn chòng chọc vào Diệp Quân Tước: “Cậu là người Mục gia phải không? Nhưng vì Mục Đình Sâm không chấp nhận cậu, nếu không thì cậu cũng không gặp Diệp Quân Tước thật ở Nam Phi, sau đó trở thành nó.”

Diệp Quân Tước từ chối cho ý kiến: “Ông đang muốn biểu đạt ý gì? Tôi chưa từng giấu diễm quá khứ, nhưng không cần thiết nhắc đến. Bây giờ tôi không có quan hệ gì với Mục gia.”

Ông cụ tắm tắc: “Cậu không có dã tâm thế à? Mục Đình Sâm đối xử với cậu như vậy, thế mà cậu không muốn cướp hết tất cả những gì thuộc về nó? Đến lúc đó, Mục gia và Diệp gia đều là của cậu, cậu không có chút dã tâm đó ư?”

Bỗng nhiên Diệp Quân Tước mỉm cười: “Tôi biết, trước đây Diệp gia và Mục gia có qua lại với nhau, nhưng mỗi người đi một ngả lâu rồi, nước sông không phạm nước giếng. Ông muốn mượn tay tôi ra tay với Mục gia, lấy thân phận của người Diệp gia, thống nhất hai nhà với nhau chứ gì? Có ý trả thù rõ mà. Nhưng ông đánh giá tôi cao quá, tôi cũng khinh thường Mục Đình Sâm, lúc trước Mục gia gặp tai nạn trên không, anh ta mới mười tám tuổi, nhiều người nhìn chằm chằm Mục gia như vậy, chưa đắc thủ được. Cuối cùng một người vừa mười tám tuổi non xanh như anh ta lại tiếp quản công ty, ông nói xem anh ta thật sự non xanh à? Nếu tôi nói tai nạn trên không là do anh ta tự tạo ra thì sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!