Chương 1051:
Anh chần chờ đưa di động đưa cho cô: “Ở trong, tự em xem đi. Anh đi tắm trước…”
Trần Mộng Dao nhìn cảm xúc của anh không tốt lắm, cũng lo lắng theo: “Có phải là tình trạng của con không tốt lắm?
Anh đừng giấu eml”
Anh miễn cưỡng cười gượng: “Không có… Hôm nay bác sĩ còn nói tình trạng con không tệ, em cũng đừng đoán mò.”
Trần Mộng Dao nửa tin nửa ngờ lật ra ảnh chụp xem, một khắc trông thấy con, giống như nước mặt của cô cũng rơi xuống: “Tình trạng đáng thương này còn phải tiếp tục bao lâu? Con sinh ra lâu như vậy rồi em còn chưa được bế con…”
Kính Thiếu Khanh có chút hoảng hồn: “Em đừng khóc, sớm biết em xem hết ảnh chụp sẽ khóc, anh sẽ không cho em xem, lần sau không chụp cho em nữa! Ở cữ không thể khóc, nghe lời…”
Trần Mộng Dao cưỡng ép nhịn nước mắt xuống: “Em là cảm thấy con thật đáng thương… Em không khóc là được rồi.”
Kính Thiếu Khanh khoác vai của cô ôn nhu nói: “Được rồi được rồi, về phòng nghỉ ngơi trước đi, đừng ở trong sân nữa, có gió. Em rảnh rỗi có thể chơi cùng Phàm Phàm nhiều một chút, nhìn con trai, tâm tình em cũng sẽ tốt hơn.”
Đúng vậy, bọn họ còn có con trai, thật không dễ dàng mới có nam nữ song toàn, chỉ hi vọng con gái có thể bình an.
Rất nhanh, đã đến hôn lễ của Đường Xán và Từ Dương Dương.
Mục Đình Sâm vẫn tương đối có nhân tính, đặc chuẩn thời gian nghỉ kết hôn một tháng.
Mục Đình Sâm chính đúng dịp công tác, không tham gia hôn lễ, Ôn Ngôn một mình đi.
Đường Xán không mời mấy người quen ở quá khứ kia, dù sao quá khứ có một đoạn lịch sử không quá hào quang như vậy, trình diện phần lớn là người công ty, cũng có người trong ngành coi trọng tài hoa của Đường Xán.
Hôn lễ ở vùng ngoại thành cử hành ở một giáo đường không tế, mỗi một chỗ bố trí đều tràn đầy khí tức nghệ thuật, lúc vừa gặp đã thấy như ánh nắng tươi sáng, tất cả đều tốt đẹp tự nhiên.
Lúc ở phòng nghỉ nhìn thấy Từ Dương Dương, Ôn Ngôn nhìn thấy áo cưới Từ Dương Dương mặc trên người, là phong cách nhất quán của Đường Xán, đặc biệt, ưu nhã, cao không thể chạm. Trên mặt Từ Dương Dương tràn đầy vẻ hạnh phúc: “Chị Ôn Ngôn… Hiện tại em có chút căng thẳng.”
Ôn Ngôn nắm chặt tay Từ Dương Dương: “Không có gì căng thẳng, hôn lễ của chị với Mục Đình Sâm mới căng thẳng đây, tận đến lúc anh ấy quỳ một gối cuống trước mặt chị, chị mới biết được mình là nhân vật chính. Đây là áo cưới Đường Xán thiết kế em đúng không? Nhìn chút là có thể nhìn ra, đây chính là độc nhất vô nhị, có phải rất cảm động hay không?”
Từ Dương Dương ngượng ngùng cúi đầu cười n Em đã sớm biết, kinh hỉ cũng qua lâu rồi… Trước khi anh ấy thiết kế bản thảo, định làm đã đo số đo của em rồi, kết hôn đến bây giờ, anh ấy đến số đo của em cũng không biết…”
Ôn Ngôn nhịn không được cười ra tiếng: “Ha ha… Em yên tâm, về sau số đo của em anh ấy sẽ nhớ kỹ trong lòng!
Chị vừa nhìn thấy bố mẹ em ở bên ngoài, trước đó mặc dù bọn họ có ý kiến với Đường Xán, nhưng hôm nay nhìn qua cũng thật vui vẻ đó.”
Từ Dương Dương giống như lúc này mới nhớ tới: “Vậy chị có gặp mẹ Đường Xán không?”
Cái này ngược lại là không có, Ôn Ngôn lắc đầu: “Không nhìn thấy, trước khi hôn lễ bắt đầu bà ấy khẳng định sẽ đến đi, gia trưởng hai bên đều phải ở đây đúng không?”
Từ Dương Dương có chút chằn chờ: “Em cảm thấy… Có khả năng bà ấy sẽ không tới.”
Ôn Ngôn hơi kinh ngạc: “Vì sao?”
Ngón tay Từ Dương Dương siết chặt váy cưới: “Bởi vì từ đầu bà ấy cũng đã nói, bà ấy không thích em, thậm chí chán ghét em. Khi Đường Xán nói cho bà ấy biết chúng em sắp cử hành hôn lễ, bà ấy nói… Đã sớm lĩnh chứng, hôn lễ là dư thừa, bà ấy cảm thấy là nhà chúng em yêu cầu, thừa cơ đòi xính lễ muốn nhà muốn xe. Những lời này đều là bà ấy nói trong điện thoại với Đường Xán, khi đó Đường Xán tưởng là em đã ngủ rồi, thật ra em vẫn nghe được. Cử hành hôn lễ là ý Đường Xán, nhà bọn em cái gì cũng cũng cần, Chị Ôn Ngôn tỷ, thực sự không giấu chị, em cũng rất chán ghét mẹ anh ấy, bởi vì bà ấy chán ghét em, cho nên em chán ghét bà ấy, bà ấy có thể xem thường em, nhưng là không thể xem thường bố mẹ em, ở trong mắt nà cả nhà của em bị giẫm đạp đến không đáng một đồng, bà ấy không đến cũng tốt, nếu là ở trước mặt mọi người làm bó mẹ em khó xử, vậy mọi người cũng không yên ổn.
Thời điểm Từ Dương Dương nói những lời này vô cùng nghiêm túc, một cô gái nhỏ bình thường dịu dàng so sánh thật thật có chút đáng sợ, thỏ con gấp còn có thể cắn người, huống chỉ là con người chứ?”
Ôn Ngôn an ủi vỗ vỗ mu bàn tay của cô ấy: “Yên tâm đi, không sao đây, hôm nay là thời điểm tốt như vậy, mẹ anh ấy sẽ không thể không hiểu chuyện như thế, néu thật sự làm tất cả mọi người khó xử, chị cũng không kiến nghị em chịu đựng. Dương Dương, con người đều là có tính tình, chuyện thường không cần chịu đựng, con người em như thế nào, Đường Xán rõ ràng, chúng ta chỉ cầu không thẹn với lương tâm.”
Theo giáo đường tiếng chuông vang lên, tân khách đều đã ngồi xuống trong giáo đường. Từ Dương Dương được bố Từ dắt vào lễ đường hướng về phía Đường Xán, Đường Xán ở một số phương diện rất giống Lâm Táp, bất cần đời, tự tin tiêu sái, chuyên tình, lại thu hút sự chú ý của người khác như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!