Phi cơ riêng của nguyên soái tất nhiên không phải là dạng bình thường rồi, đi chỉ hơn mười lăm phút đã đến nơi hẹn, Diệp Thanh An vẫn còn chưa hoàn hồn trước sự thật rằng mình sắp được nhìn thấy cơ giáp ngoài đời thật.
Lúc bước xuống phi cơ, Diệp Thanh An có nhìn xung quanh một vòng, vừa nhìn cậu liền ngây ngẩn cả người, chổ này.... Đâu đâu cũng là cơ giáp a.
Diệp Thanh An há hốc mồm đến độ sắp có nước bọt chảy ra, cũng may là cậu kịp thời ngăn cản lại.
Diệp Thanh An đi đến một con cơ giáp gần đó, nhịn không được đưa tay chạm chạm một chút vào bề mặt kim loại lạnh băng kia, trong phút chốc Diệp Thanh An như đang đứng ở giữa chiến trường vậy, nhiệt huyết nháy mắt sôi trào.
"Cậu thích lắm sao?". Nam Cung Hàn Dương đi đến phía sau Diệp Thanh An hỏi.
"Đúng vậy, ngay từ nhỏ cơ giáp chính là ước mơ của tôi." Cậu vuốt ve cơ giáp trước mắt, có chút yêu thích không muốn buông tay.
Nam Cung Hàn Dương cũng im lặng đứng đó chờ cậu thỏa cơn thích thú rồi mới gọi cậu: "Đi thôi."
"A, tới ngay." Diệp Thanh An vội vã chạy theo, cho đến khi đi vào bên trong Diệp Thanh An mới biết được, khi nãy mình xúc động như vậy đúng là quá dư thừa rồi, cơ giáp bên trong so với cơ giáp ở bên ngoài không chỉ nhiều hơn, cấp bậc cũng cao hơn rất nhiều nha!
Diệp Thanh An có chút xúc động muốn xin đến đây để làm lao công.
"A, Hàn Dương cậu đến rồi sao?". Bên trong một nam nhân đi ra, vẻ mặt anh ta có nét vô cùng ôn hòa, trên người khoác một chiếc áo blouse trắng, trên mặt còn đeo một cặp mắt kính dày, nhìn qua rất ra dáng một bác sĩ tài giỏi.
Anh ta đúng thật là bác sĩ nhưng không phải chữa cho người mà là chữa cho cơ giáp, nói đúng hơn là một nhà phát triển kĩ thuật cơ giáp.
Trong khi Diệp Thanh An đang yên lặng đánh giá anh ta thì anh ta cũng để ý tới cậu, liền đưa ánh mắt hỏi Nam Cung Hàn Dương: "Cậu này là?"
"Là bạn của tôi, cậu ấy muốn đến ngắm cơ giáp một chút nên tôi liền đưa cậu ấy đi." Nam Cung Hàn Dương nói.1
"Ồ, sao từ trước tới giờ tôi không biết cậu tốt bụng như vậy nhỉ?". Người nọ nói, sao đó lại bước lên phía trước mặt Diệp Thanh An nở một nụ cười tiêu chuẩn giới thiệu: "Xin chào, tôi tên Tần Trạch, cậu có thể gọi tôi là anh Trạch cho thân thiết!"
"A, chào ngài tôi là Diệp Thanh An rất hân hạnh." Diệp Thanh An gật đầu chào hỏi.
"Cậu có hứng thú với cơ giáp sao? Có muốn tôi giới thiệu một chút không?". Tần Trạch mỉm cười hỏi.
Hai mắt Diệp Thanh An sáng lên: "Được sao?"
"Tất nhiên!". Tần Trạch nói: "Nhưng trước hết chúng ta phải giải quyết cơ giáp của Nam Cung Hàn Dương trước đã."
Diệp Thanh An hứng phấn gật đầu.
Đi theo vào sâu bên trong Diệp Thanh An lần thứ en nờ cảm thán kĩ thuật ở đây thật tiên tiến, dọc đường đi các robot đang tự phân chia công việc, hoặc tán gẫu với nhau về robot nào mới được ra mắt thị trường gần đây, nếu không phải do bề ngoài máy móc của bọn chúng Diệp Thanh An đã nghĩ chúng là con người rồi.
Chỉ là những robot nhân tính hóa như vậy sẽ không được phép tiêu thụ ra bên ngoài, đây cũng chính là một sự bảo vệ với con người.
Trong lúc Diệp Thanh An suy nghĩ mê man thì bọn họ đã lên đến tầng cao nhất của tòa nhà, vừa mở cửa ra đập vào mắt Diệp Thanh An chính là một con cơ giáp siêu bự, siêu ngầu, siêu mạnh!!!
"Oa, nhìn giáp của nó kìa, hình như là được chế tạo bởi kim loại hệ Metamaterials A41* mới được tìm thấy gần đây, ở một tinh cầu khắc nhiệt, nghe nói kim loại này có thể không bị dịch nhầy của trùng tộc ăn mòn, thật là siêu quá đi!". Diệp Thanh An nhịn không được thốt lên.
(*Ừm kim loại này là tui chế đó nhưng Metamaterials là có dữ liệu trên mạng á, ai rãnh thì tra đi)
Tần Trạch hơi bất ngờ: "A, không ngờ cậu vừa nhìn đã có thể phần biệt được Metamaterials A41 và Metamaterials A07 nha! Rất nhiều người đã nhầm lẫn."
Diệp Thanh An hơi ngại ngùng: "Thật sao? Ha ha chắc là do tôi có duyên với cơ giáp đấy, mà nó sắp hoàn thành rồi đúng không? Khi nào thì khởi động? Tôi có thể xem không?". Diệp Thanh An hỏi Tần Trạch, rồi lại nhìn sang Nam Cung Hàn Dương.
Nam Cung Hàn Dương gật đầu chắc nịch: "Được."
Tần Trạch trợn trắng mắt.
Sau đó anh ta lại thở dài: "Bây giờ thì chưa được, cơ giáp này mắc một số vấn đề, như cậu nói cơ giáp này ứng dụng kim loại mới được tim thấy gần đây nhưng có lẽ vì nó quá tốt nên linh kiện không thể vận hành cũng như kết nối được với giáp bên ngoài, liên kết tinh thần lực cũng không ổn lắm, tôi đang suy nghĩ có nên thay đổi kim loại khác không."
Nam Cung Hàn Dương gật đầu: "Kim loại này có tính bạo ngược người điều khiển bắt buộc phải có lượng tinh thần lực dồi dào, cho dù là tôi cũng không có cách nào bảo trì bản thân luôn dồi dao tinh thần lực cả. Tần Trạch, nếu không cắt giảm kim loại chính thay bằng Metamaterials U01 xem sao đã."
"Hừm... Xem ra chỉ có cách đó!". Tần Trạch rơi vào trầm tư.
Trong lúc hai người đang ngồi bàn bạc với nhau về việc nên sử dụng kim loại nào cho cơ giáp thì một tiếng rầm vang lên.
Hai người cả kinh xoay người lại thì phát hiện cơ giáp của nguyên soái đang quỳ một gối xuống dưới đất bày ra thái độ thuần phục trước mặt là Diệp Thanh An đang run lẩy bẩy không biết chuyện gì đang xảy ra.1
_________________________
Cơ giáp nào đó: Lần đầu thấy chủ nhân ta đã yêu ngài say đắm1
(´。• ᵕ •。`) ♡