Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú - Đình Thẩm Giai - Chu Tử Hạ (Truyện full)

Không phải là vì khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ đang độ tuổi lớn làm cho tâm trí anh mụ mị, mà là sự cuốn hút của nụ cười ươm đầy nắng, ánh mắt dư ngọt ngào của cô gái dưới ánh hoàng hôn. 

Chỉ cần nhìn thoáng qua thôi, nụ cười cùng với ánh mắt ấy đã làm cho biết bao chàng trai gục ngã, muốn trở thành người đàn ông của cô. 

"Mỗi lần nhìn thấy em đi cùng với người đàn ông khác mà không phải tôi, khi ấy tôi không thể nào kiềm chế cảm xúc ghen tuông của mình. Thấy em vui vẻ bên ai kia, cái người đàn ông tên Giản Mãn Tự hay là tên Tần Miên gì đó đểu khiến tôi phát điên lên, chỉ muốn giam cầm em mãi mãi bên mình." 

Phải làm sao để níu giữ được mối tình đã một lần đổ vỡ? 

Nên làm gì? Và phải làm gì mới để mối quan hệ hai người trở về lúc ban đầu đây? 

Cảm xúc của Hàn Cao Lãng phức tạp vô cùng, anh chẳng hiểu tại sao một người đàn ông đầy quyền lực trong tay, tiền bạc có, địa vị có tên tuổi khét tiếng trong giới kinh doanh, vậy tại sao anh lại dễ dàng đánh mất người mình thương? 

DI 

Có phải độ tuổi hai mươi sáu, hai mươi bảy thường không được ổn định về mối lương duyên, hay là do độ tuổi của anh quá già so với cô? 

Lẽ nào cô chê anh già, hơn cô những chín tuổi, không đủ thời gian cho cô một cuộc an nhiên như những cặp đôi khác cho nên mới nói lời chia ly? 

Chu Tử Hạ lúc này vẫn chưa hiểu những gì mà anh nói, trên đầu có hiện vô vàn những dấu hỏi chấm, những lời nghi vấn đang chờ đợi lời giải đáp. 

"Hàn Cao Lãng, anh nay đã uống thuốc chưa?" 

Lẽ nào do anh quá si tình cho nên tâm trạng hiện tại của anh không được 

tốt? 

Tuy hiện giờ hai người không phải là người yêu, nhưng thấy người tình cũ gặp trắc trở như vậy ai nỡ lòng nào buông bỏ. 

Hàn Cao Lãng cười trừ, hôn lên má của cô. 

"Chưa?" Anh khẽ khàng đáp lại câu nghi vấn ấy. 

Chu Tử Hạ ngu ngốc mà hỏi lại: "Hả?" 

Hàn Cao Lãng vuốt dọc cánh tay của cô, nắm lấy bàn tay trắng trẻo của cô nàng, đặt một nụ hôn dịu nhẹ lên mu bàn tay, ánh mắt si mê ngắm nhìn đối phương. 

"Em là liều thuốc an thần của tôi. Không có em cuộc đời của tôi chỉ còn là màu tối, hoàn toàn không có sức sống." 

"Thật không?" Cô nghi ngờ mà hỏi lại, sự yêu chiều của anh đã làm cho cô mềm lòng thêm lần nữa. 

"Tôi chưa từng lừa dối tình cảm của em bao giờ." 

Hàn Cao Lãng thật thà đáp lại. Anh không chịu đứng ngồi yêu mà vươn đầu lưỡi của mình mà liếm láp đầu ngón trỏ thon dài của Chu Tử Hạ. 

"Vậy.." 

Chu Tử Hạ mở miếng muốn nhắc đến chuyện anh có vị hôn thê, nhưng không hiểu sao đầu óc cô trống rỗng, hệt như có một hiện tượng tâm linh nào đó ngăn cản không cho cô nói điều này ra. 

Sau cùng, Chu Tử Hạ bịa đại một lý do: "Lần đầu của anh, anh đã trao cho ai kia sao?" 

Phân tâm của Chu Tử Hạ trùng xuống, trong đầu nghĩ đến người phụ nữ mà cô gặp trong bệnh viện lúc chiều. 

Trong đầu cô thầm nghĩ, có khi nào anh trao lần đầu của mình cho người phụ nữ ấy, còn cô chỉ là người đến sau thôi sao? 

Hàn Cao Lãng vuốt ve mái tóc của cô, tỏ vẻ ra đang cung ninh, yêu chiều. 

"Lần đầu của tôi ư?". 

Chu Tử Hạ ngoan ngoãn mà gật đầu, ánh mắt háo hức mong chờ nhìn về phía anh. 

Nhìn vào đôi mắt biếc long lanh biết hờn ấy, Hàn Cao Lãng nhịn không được mà đưa tay nâng cằm cô lên, mạnh bạo cúi mặt xuống, đặt một nụ hôn đắm thắm lên cánh môi non mềm no đủ của cô. 

"Lần đầu của tôi đã

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!