Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú - Đình Thẩm Giai - Chu Tử Hạ (Truyện full)

Vừa về đến phòng của mình, Ảnh Thừa Nhiên được vệ sĩ thả xuống liền trút giận lên chiếc ghế. Vệ sĩ canh gác chỉ biết cười thầm trong bụng, bên ngoài lạnh nhạt mà trông coi thằng bé. 

Ở một căn phòng rộng rãi xa hoa của căn biệt thự được thiết kế tỉ mỉ và điều khắc. Bên trong căn phòng đầy đủ tiện nghi, bài trí theo tông màu chủ đạo là lạnh. Nhưng mấy ngày nay, căn phòng được ấm lên bởi một hơi thở nhè nhẹ của thiếu nữ. Đôi mắt của cô vẫn còn đang khép, trên người chùm tấm chăn mỏng, tay phải đang truyền nước. 

Những tia sáng bên ngoài hắt vào khung cửa, những làn gió nhè nhẹ đưa tới bên trong phòng, mang theo hơi mát lạnh phà vào gương mặt xinh đẹp như tiên giáng trần. Hàng mi đen tuyền của Hà Bội Sam hơi chớp chớp, bên tai cô truyền đến âm thanh rào rào của tiếng nước chảy. 

Ở bên cạnh Hà Bội Sam, bà quản gia mang vóc dáng không quá béo, đã ngoài năm mươi tuổi, trên gương mặt hiền hậu đã xuất hiện vài nếp nhăn. Người bà hơi cúi xuống, đôi tay đang và lấy chiếc khăn mặt ở trong thau nước sạch. 

Cạch! 

Cánh cửa mở ra, bà quản gia tự động lùi sang một bên cúi chào người vừa 

vào. 

"Thiếu gia." 

Ảnh Thừa Quân trả lời ngắn gọn, ánh mắt hắn nhìn chăm chú cô gái đang ngủ trên giường. Ngay sau đó hắn phất tay ra hiệu bà quản gia rời khỏi phòng. 

Hắn ngồi xuống chiếc ghế tựa gần chiếc giường, hai chân vắt chéo, chống tay trước cằm, ánh mắt hắn dõi theo từng chi nét đẹp của Hà Bội Sam. 

Từ bao giờ hắn lại có thói quen nhìn chằm chằm người phụ nữ khác vậy? 

Hay là vì lý do cô gái này khá giống với vợ quá cố? 

"Um." 

Hà Bội Sam khẽ trở mình một cái, mi mắt chớp lên chớp xuống vài lần rồi từ từ mở ra. 

Ánh sáng ở bên ngoài chiếu xuống khuôn mặt nhỏ khiến cho đôi mắt lười biếng của Hà Bội Sam hơi nhíu lại. Đưa tay trái lên dụi mắt để giảm bớt đi độ chói, miệng cảm thấy khô cổ họng đắt, muốn mở miệng nói một câu nhưng khổ nỗi bệnh lười tái phát. 

Hà Bội Sam vẫn còn trong tình trạng ngái ngủ, mở mắt chưa được hai giây đã cụp mắt xuống mà ngủ nướng. 

Bên ngoài thổi một trận gió mạnh. Mấy ngày qua đổi mùa nên thời tiết không được đẹp, lúc nắng lúc mưa, lúc rậm lúc hưng bây giờ gió lại thổi. 

Tóc mai của Hà Bội Sam phất phơ trên không trung, nhẹ nhàng đáp xuống khuôn mặt xinh đẹp, nhè nhẹ ma sát khiến cho Hà Bội Sam cảm thấy hơi buồn. 

"Nào, nhột quá. Mới sáng sớm đã leo lên giường rồi sao?" 

Hà Bội Sam cứ ngỡ hiện tại mình đang nằm trong căn phòng quen thuộc, mỗi sáng thú cưng cô nuôi sẽ leo lên giường đánh thức cô dậy. 

"Bao giờ chịu mở mắt?" 

Một âm thanh lạnh lùng mang theo phần lạ lẫm truyền đến bên tại Hà Bội Sam khiến cho tim cô như muốn ngừng đập. 

Thanh âm đó khiến cho mắt Hà Bội Sam mở ra tức khắc. Đập vào đồng tử của Hà Bội Sam là trần nhà màu trắng cùng với chiếc đèn chùm. Hà Bội Sam. nhận ra rằng nơi này không một chút quen thuộc nào. Đáng lý ra trần nhà phòng có được sơn màu xanh dương cơ mà, từ khi nào lại chuyển sang màu trắng vậy? 

Hà Bội Sam hoang mang đến toát mồ hôi hột, con người chuyển động trong hốc mắt nhìn mọi thứ xung quanh. Tất cả đều được sơn màu trắng, rèm cửa sổ cũng là màu trắng. 

Thật là bất ngờ... 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!