Ngày hôm sau bắt đầu quay lại, tôi đã tìm lại được một chút cảm xúc nhân vật.
Cảnh quay hôm nay là lén trèo tường vào ban đêm, đi đến phủ của Giang Trầm tự đưa mình lên giường, muốn biến anh ta thành chỗ dựa của mình.
Sau khi bắt đầu quay, tôi làm theo kịch bản, trèo vào tường không gặp bất cứ khó khăn gì, xem lại bản đồ rồi đi đến trước cửa phòng ngủ của Giang Trầm.
Tôi lặng lẽ mở cửa đi vào, vừa mới xoay người, một chiếc d/a/o găm lạnh lẽo đã đặt lên cổ tôi.
“Trưởng công chúa, đã lâu không gặp, ngài vẫn khỏe chứ…” Cố Đình An đóng vai Giang Trầm, cười như không cười nhìn tôi.
Tôi hơi đẩy chiếc d/a/o găm trên cổ ra, cố gắng bình tĩnh đổ tội cho anh: “Giang Trầm, ngươi thật to gan, dám kề d/a/o lên cổ bổn cung, ngươi muốn tạo phản à?”
Giang Trầm cười nhạo một tiếng, không thèm để ý chút nào: “Trưởng công chúa, giữa hai người chúng ta ai mới là người muốn tạo phản, chắc là ngài nhỉ?”
Bị nhìn thấu suy nghĩ, tôi thuận thế ném ra cành ôliu, cám dỗ nói: “Vậy Giang đại nhân có muốn tham gia không? Sau khi thành công, ta hứa sẽ phong quan thêm tước cho ngươi, vinh hoa phú quý hưởng không hết.”
“T/iề/n tài quyền thế chỉ là vật ngoài thân, thần chưa bao giờ để ý.”
“Vậy ngươi muốn cái gì?” Tôi từng bước ép sát.
“Sao ngài lại… Sao ngài không dùng mỹ nhân kế thế? Nếu trưởng công chúa dùng mỹ nhân kế, có khả năng thần sẽ vì trưởng công chúa mà vượt qua khói lửa đấy…” Ngón tay lạnh lẽo của Cố Đình An nhẹ nhàng lướt trên mặt tôi.
Truyện thuộc quyền sở hữu của dịch giả và chỉ đăng tải tại Hố Không Thoát và a.p.p Toidoc, vui lòng không repost. Đọc full Free tại a.p.p Toidoc nhé.
Tôi bị cảm xúc của Cố Đình An lây nhiễm, đưa tay sờ yết hầu của Cố Đình An, cười khẽ nói: “Nếu ta dùng mỹ nhân kế, Giang đại nhân đồng ý mắc mưu sao?”
Mà giây tiếp theo, sắc mặt Cố Đình An hơi thay đổi, anh vứt sạch đồ đạc trên bàn xuống, đè cơ thể tôi ở xuống bàn rồi hôn tôi.
Nụ hôn vô cùng mạnh mẽ và thăm dò, tôi bị dẫn vào trong, mãi đến khi đạo diễn kích động nói một tiếng “Cắt—”, tôi mới tỉnh táo lại.
Tôi hơi xấu hổ đẩy Cố Đình An ra, còn Cố Đình An thì cười với tôi một cái, mặt anh thể hiện sự thỏa mãn.
Tôi giấu sự rung động trong lòng, hung dữ trừng mắt nhìn anh một cái.
Anh không chỉ không thèm để ý, mà còn cười càng rạng rỡ hơn.
Tôi bị cảm xúc của anh chi phối, vô thức nở một nụ cười.
“Thầy Cố, cô Giang, cảnh quay này tuyệt lắm đấy!” Đạo diễn cầm kịch bản trên tay, kích động đi đến bắt tay với chúng tôi, ông ấy nói biểu hiện của cảnh này tốt vượt xa ông ấy dự đoán.
Những buổi diễn tiếp theo cực kỳ dễ dàng, trong lúc quay phim Cố Đình An đưa tôi một cái bình giữ nhiệt, nói với tôi rằng đây là nước lê anh nấu, giúp bảo vệ cổ họng.
Tôi không nghĩ nhiều liền nhận lấy.
Sau khi uống vài ngụm thì đóng bình giữ nhiệt lại, trong lúc lơ đễnh ngẩng đầu lên, tôi thấy nữ chính đứng gần đó đang nhìn mình, Trần Huyên.
Cô ta nhìn tôi, cười cười vài cái.
Tôi không nghĩ nhiều, cũng gật đầu rồi cười lại.