Cố Đình An đồng ý đưa tôi đi du lịch, coi như sự tức giận cuối cùng trong lòng tôi đã biến mất.
Thậm chí tôi còn bắt đầu mong chờ.
Cố Đình An vẫn còn phải đóng phim, thế nên người chủ động lên kế hoạch lại biến thành tôi.
Khi tôi đang nghiêm túc chuẩn bị, Cố Đình An lại lên hot search với người khác.
Là nữ chính bộ phim anh đang đóng, tên Điền Manh Manh.
Video này khá mờ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bọn họ đang ở trong nhà ăn, Cố Đình An ngồi trên ghế còn Điền Manh Manh đứng bên cạnh, sau đó cô ta ngồi lên đùi anh.
Sau khi xem xong video, tôi hít sâu vài hơi mới gọi điện cho Cố Đình An.
Chỉ một lúc sau đã có người nghe máy, nhưng đó không phải giọng nói của Cố Đình An mà là giọng của một cô gái.
Cố Đình An và người đại diện của anh đều là đàn ông, người đang nghe máy rõ ràng không phải một trong số bọn họ.
Tôi nén lại nước mắt, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh hỏi đối phương là ai.
Đối phương cười nhẹ một tiếng, hỏi lại tôi: “Cô cảm thấy người cầm được điện thoại của anh ấy, sẽ là ai chứ?”
Tôi liền tắt máy.
Đã thua trong tình yêu rồi, không thể thua mặt mũi nữa.
Ngay khi tắt máy, tôi liền òa khóc nức nở.
Không bao lâu sau Cố Đình An gọi lại cho tôi.
Tôi không nghe máy, còn kéo anh vào sổ đen.
Truyện thuộc quyền sở hữu của dịch giả và chỉ đăng tải tại Hố Không Thoát và a.p.p Toidoc, vui lòng không repost.
Cố Đình An đổi một số điện thoại khác gọi cho tôi, cuối cùng vẫn bị tôi tắt máy.
Khi người đại diện của tôi tới nhà, tôi đã khóc tới mức sắp ngất đi.
“Nếu biết vậy sớm hơn tôi sẽ không quay lại nữa, giờ còn phải chịu chuyện này hu hu hu…” Tôi chui vào trong lòng người đại diện khóc nức nở.
Người đại diện an ủi tôi: “Có lẽ là hiểu nhầm thôi, xét theo tính cách của Cố Đình An thì anh ấy sẽ không làm chuyện có lỗi với với cô đâu, cô phải hỏi kỹ lại anh ấy mới được.”
“Hỏi cái gì nữa, điện thoại anh ta cũng do người con gái đó nghe máy hu hu…”
Người đại diện còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng giờ tôi không muốn nghe bất cứ chuyện gì liên quan đến Cố Đình An nữa, thế nên cô ấy đành im lặng.
“Được rồi, đừng khóc nữa.” Người đại diện lau nước mắt cho tôi, cô ấy nói: “Có vai nữ hai của một bộ phim cổ trang, cô nhận không? Tôi xem thử kịch bản rồi, không tệ lắm.”
Nghe vậy, tôi sụt sịt hai cái nhìn cô ấy, liền nói: “Nhận!”
Tôi ra mắt với vai trò idol, hát nhảy đều được.
Nhưng dù sao thì con đường này không thể đi lâu, thế nên tôi muốn chuyển sang phim ảnh với truyền hình.
Lần này đúng lúc có cơ hội, sao lại không nhận cơ chứ?
Hơn nữa cách tốt nhất để quên đi tình cảm là để công việc làm bản thân mệt mỏi.
Không có tình yêu thì ít nhất cũng phải có t/iề/n bạc chứ?
Sau khi tôi đồng ý, người đại diện đã liên hệ để tôi đi thử vai.
Khi đã vượt qua buổi thử vai không gặp bất cứ khó khăn gì, tôi đã thu dọn đồ đạc vào ở trong khách sạn đoàn làm phim thuê.
Về sau người đại diện nói với tôi, khi Cố Đình An không có lịch đóng phim, anh sẽ vội vàng quay về ngồi chờ ở cửa nhà tôi.
Cô ấy nói nhìn rất đáng thương hỏi tôi muốn cho anh một cơ hội để giải thích kỹ càng một chút không?
Tôi từ chối.