Sau khi ở cữ xong, có rất nhiều hợp đồng đại diện và phim truyền hình tìm đến tôi.
Tôi vừa muốn nhận, nhưng cũng vừa không muốn nhận.
Muốn nhận bởi vì hợp đồng đại diện và phim truyền hình có lợi cho sự phát triển trong sự nghiệp của tôi.
Còn không muốn nhận là do một khi nhận hợp đồng, đồng nghĩa với việc không thể nhìn thấy con thường xuyên, con bé còn quá nhỏ, tôi không muốn đưa cho người khác chăm hộ, ngay cả bố mẹ cũng không muốn.
Lúc này, Cố Đình An đưa ra đề nghị anh sẽ nghỉ việc ở nhà chăm con, còn tôi làm việc tôi muốn, phát triển sự nghiệp.
“Anh chắc chứ? Sự nghiệp của anh đang tốt hơn em mà…” Tôi hơi rung động với đề nghị của Cố Đình An, nhưng bảo anh về nhà chăm con, tôi không đành lòng.
Cố Đình An có ngày hôm nay, tất cả do anh tự mình cố gắng.
Tốc độ thay đổi của giới giải trí quá nhanh, nếu anh rời khỏi giới về chăm con, mấy năm sau mà muốn quay lại, có thể sẽ không được như ngày hôm nay nữa.
Cố Đình An nghe vậy thì ôm lấy tôi, anh hôn lên mặt tôi, nghiêm túc nói: “Anh đang nghiêm túc mà, đường sự nghiệp của đàn ông dài hơn đường sự nghiệp của phụ nữ, cho dù anh ở nhà chăm con, chờ đến khi con gái đi học, anh vẫn có thể tạo ra sự nghiệp như xưa.”
“Bây giờ có cơ hội tốt như thế tìm đến em, em phải nắm chắc mới được.” Cố Đình An cười nói.
Tôi nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo rắn chắc của Cố Đình An, dựa đầu vào trong ngực anh nghẹn ngào nói: “Em yêu anh.”
Cố Đình An hôn lên tóc tôi, anh nói: “Anh cũng yêu em.”
Kết thúc chính văn.