CHƯƠNG 96
Rõ ràng anh đang chơi chữ, tôi mím môi, nhìn anh bằng đôi mắt to tròn mang vẻ tủi thân: “Nói trắng ra là anh không tin tôi!”
Hình như cách tỏ ra yếu đuối của tôi rất có tác dụng với anh, anh hơi nhếch khóe miệng, đặt một nụ hôn như chuồn chuồn nước chạm nước lên trán tôi: “Ngủ đi!”
Thấy anh như vậy tôi không nhiều lời nữa, tôi vốn cũng buồn ngủ nên chẳng mấy chốc đã thiếp đi.
Hôm sau.
Đi công tác mấy ngày nên tôi vô cùng mệt mỏi, vất vả lắm mới được về nhà nên chẳng mấy khi có được giấc ngủ ngon.
Tôi nằm trên giường một lúc mới đi xuống, thấy trên màn hình điện thoại có mấy cuộc gọi nhỡ, đều là của Hàn Sương.
Di động bị để chế độ yên lặng, tôi gọi điện thoại lại đó lần nữa, lúc này đầu bên kia vừa nhấc máy, tôi lập tức vội vàng hỏi: “Gíam đốc, không ổn rồi, đêm qua Tổng giám đốc Trần đăng tin, hẹn tất cả các phóng viên truyền thông, nói muốn công khai quan hệ với cô, bây giờ có không ít phóng viên và người hóng chuyện đang chờ dưới lầu Phó Thị đâu.”
Công khai quan hệ với tôi? Cho nên đầu óc Trần Huynh có bệnh à?
Tôi đi lên, kéo bức mành ra, ánh mặt trời vừa phải, hương hoa thoang thoảng, chim hót líu lo.
Bình ổn cảm xúc không vui trong lòng, tôi nói vào điện thoại: “Không cần lo lắng, hôm nay tôi không đến công ty, nói thế nào Trần Huynh cũng là người trưởng thành, chắc cũng biết mình nên làm thế nào!”
Cô ta vâng một tiếng, sau đó cẩn thận hỏi: “Cô và Tổng giám đốc Phó, có ổn không?”
Tôi gật đầu: “Đều rất ổn.”
Kết thúc cuộc gọi, tôi đi xuống nhà, nhìn thấy chị Trương đang ở phòng bếp, nhưng nhìn một vòng cũng không thấy Phó Kiến Hưng đâu, tôi đến trước phòng bếp, hỏi chị Trương: “Phó Kiến Hưng ra ngoài rồi ạ?”
Chị Trương đang chuyên chú làm việc, đột nhiên nghe được tiếng nói của tôi, chị không khỏi giật mình, nhìn thấy rõ là tôi đến, chị mới cười nói: “Cậu chủ nói buổi sáng có việc nên vội vàng đi ra ngoài rồi, tôi nấu canh bổ, cô uống một ít nhé, như vậy sẽ có lợi cho đứa bé!”
Tôi gật đầu, sờ cái bụng đã hơi phồng lên, luôn cảm thấy hình như mấy ngày nay đã tăng cân rồi.
Khi Mộng Thu gọi điện thoại đến, tôi còn đang uống canh, thấy cô ấy sốt ruột, tôi ngừng lại hỏi: “Sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!