Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Yêu Chí Tử

CHƯƠNG 85

Lục Hòa Nhi sụp đổ, giọng nói khan khan: “Có phải hai người đều cảm thấy em đang vô cớ gây sự đúng không? Có phải hai người đều ghét em không, anh trai không còn nữa, nên tất cả mọi người đều ghét bỏ em, đều không cần em nữa!”

“Ha!” Tôi cười khẩy thành tiếng.

Việc này lại kích thích đến Lục Hòa Nhi vốn đang kích động, cô ta trừng mắt nhìn tôi: “Thẩm Mai Trang, cô cười cái gì!? Ồ, đúng rồi, bây giờ người đắc ý nhất chính là cô rồi, dùng hết mọi thủ đoạn, cuối cùng cô cũng có được điều mà mình muốn rồi.”

Tôi thấy nực cười: “Tôi có được gì?” Ngừng một lúc, tôi cười đến có chút mất khống chế: “Đúng rồi, quả thật là tôi có được không ít thứ, có sự tham gia của cô Lục đây, tôi có được một cuộc hôn nhân không chung thủy, thậm chí đến việc mình mang thai rồi cũng không dám quang minh chính đại nói với người khác. Tôi không giỏi như cô Lục đây, có một người anh trai đã chết, mở miệng ra đóng miệng lại là nhắc đến anh trai, chỉ cần nhắc đến anh trai, cô có thể không cố kị mọi thứ mà phá hoại gia đình nhà người khác, chen chân vào hôn nhân của người khác, làm người thứ ba mà vẫn lí lẽ hùng hồn, hận không thể tuyên bố cho cả thế giới biết!”

“Thẩm Mai Trang, cô nói năng vớ vẩn!” Cô ta tức đến đỏ bừng mặt, trợn trừng mắt nhìn tôi, hận không thể ăn tươi nuốt sống tôi.

Tôi khinh thường việc phải tranh cãi với cô ta, lạnh lùng nói: “Nói năng vớ vẩn sao? Cô Lục vẫn tự nên nhìn xem có phải cô đang vô cớ gây chuyện hay không đi? Đây là nhà của Thẩm Mai Trang tôi và Phó Kiến Hưng, không phải nơi diễu võ dương oai của cô, phiền cô Lục về cho!”

Sắc mặt Lục Hòa Nhi rất khó coi, hai tay siết chặt vào nhau, cô ta nhìn Phó Kiến Hưng, rồi lại phẫn uất nhìn tôi.

Tôi thật sự là có hơi mệt rồi, không muốn giày vò thêm nữa.

Tôi quay người đi lên tầng, phía sau vang lên giọng nói tủi thân, yếu ớt của Lục Hòa Nhi: “Anh Kiến Hưng…”

“Đủ rồi!” Phó Kiến Hưng nói, giọng điệu có chút giận dữ: “Cao Nghĩa đưa cô ấy về đi!”

Tôi lên tầng, những lời sau đó tôi không có tâm trạng mà nghe nữa.

Tôi nằm trên giường, có hơi đau đầu, mắt cũng đau, chỗ nào cũng không được thoải mái, tôi bèn gọi điện cho Mộng Thu.

Chuông điện thoại reo lên một lúc, bên kia mới bắt máy: “Cô Thẩm, mời cô nhìn thời gian cho, bây giờ đã là mấy giờ rồi.”

Nghe giọng nói của cô ấy như là vừa mới bị đánh thức, tôi nhìn thời gian, đã là hai giờ sáng rồi.

Làm khó cô ấy rồi, tôi cầm điện thoại, nhỏ giọng nói: “Mộng Thu, hình như tớ bị bệnh rồi!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!