CHƯƠNG 75
Một câu nói kia, không nặng không nhẹ, nhưng lại như dội cho tôi một chậu nước lạnh, lạnh thấu xương. Nhìn Phó Kiến Hưng, tôi cười khẩy: “Tôi đúng là ngây thơ mà!”
Ngây thơ đến nỗi bị ngon ngọt mấy hôm nay của anh che mắt, thật sự cho rằng anh là chồng mình.
Nực cười thật!
Đè nén lại chua xót trong tim, tôi đi tới trước mặt Lục Hòa Nhi, cực kỳ ghê tởm cô ta, nói: “Lần sau diễn trò thì đầy đủ vào, cô Lục, cô thấy có ai đẩy người mà đẩy được xa vậy chưa? Huống hồ tôi còn là một người phụ nữ đang có thai.”
“Cô…”
“Bốp!” Không có cô ta cơ hội lên tiếng, tôi tát một cái, tay cũng thấy đau. Nhìn cô ta che mặt, tôi cười nhạt nhẽo: “Đây là trả lại cho cô. Đã muốn là kẻ thứ ba thì phải có đạo đức, thái độ của kẻ thứ ba, đừng có đến nơi này làm tôm tép nhãi nhép.”
Văn phòng lộn xộn cả lên, tôi cũng không có tâm trạng tiếp tục ở lại.
Lạnh lùng nhìn đám người này, tôi ra khỏi văn phòng ngay lập tức. Lúc đi ngang qua Phó Kiến Hưng, cổ tay bị anh níu lại, tôi mạnh mẽ rút về, hờ hững nhìn anh, nói: “Tổng giám đốc Phó vẫn nên ở lại đây dỗ dành bé cưng của mình đi!”
Rời văn phòng, tôi lập tức tới chung cư Vân Đồng. Bây giờ có lẽ Mộng Thu vẫn còn đang nghỉ ngơi, tôi bèn đi ngoặt đến siêu thị một chuyến.
Mấy ngày này không ở nhà, ước chừng đồ mua trước đó đều không dùng được. Dù sao cũng rảnh rỗi, coi như giết thời gian, đi dạo phố rồi lại về.
Gặp được Trần Huynh cũng làm tôi bất ngờ. Thấy anh ta bị một người đẹp trẻ tuổi quấn lấy, xem ra là nợ tình rồi, bây giờ người ta tìm tới cửa.
Tâm trạng tôi vốn không tốt, thế là khoanh tay đứng xem trò vui.
Nhưng không ngờ, Trần Huynh lại nhìn thấy tôi, còn chạy đến lôi kéo tôi, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Cứu gấp đi!”
Sau đó chưa đợi tôi phản ứng kịp, đã nói với nhỏ người đẹp kia: “San San, đây chính là người mà trước giờ anh nói với em, chị gái mà anh cực kỳ cực kỳ thích. Anh thích chị ấy gần mười năm rồi, anh thật sự không có cảm giác gì với em, em đừng bám lấy anh nữa có được không?”
Nhỏ xinh gái bị từ chối, mắt đỏ rực lên, nhìn rất đáng thương: “Anh thích chị ấy, nhưng chưa chắc chị ấy đã thích anh. Trần Huynh, anh nhìn tuổi chị ấy hẳn đã kết hôn rồi, anh thích cái gì chứ?”
Tôi?