CHƯƠNG 38
Trong lòng tôi đang cố nén giận, tôi lạnh lùng nhìn cô ta: “Trong bụng từng có người chết? Lục Hòa Nhi, mới mấy ngày mà cô đã quên bụng của mình à?”
“Cô…” Cô ta đỏ mặt vì giận, giơ tay lên định đánh tôi.
Tôi giơ tay lên đỡ được: “Đã muốn làm người ngây thơ trong sáng thì giả bộ cho giống một chút. Nếu để Phó Kiến Hưng nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì e rằng anh ấy sẽ chán ghét đấy!”
Tôi hất tay cô ta ra và chuẩn bị rời đi.
Nhưng tôi không ngờ rằng Lục Hòa Nhi lại gài bẫy mình tại đây. Ngay khi tôi vừa buông tay ra, cô ta lập tức thuận thế ngã xuống, đột ngột va vào bức tường bên cạnh.
Nhìn từ xa giống như tôi đang đẩy cô ta vậy.
Thật trùng hợp là Phó Kiến Hưng và Trình Quyết Phong vừa đi tới thì nhìn thấy cảnh này.
“Thẩm Mai Trang, cô bị điên à? Hòa Nhi nói cô mấy câu thì sao?” Kiều Cao Nghĩa vừa đi tới đỡ Lục Hòa Nhi dậy, vừa quát lên với tôi.
Cái gì gọi là nói tôi mấy câu thì sao? Tôi đáng bị cô ta nói vậy ư?
“Nếu anh Kiều không dùng mắt và não thì phiền anh hiến tặng cho người cần nó, đừng lãng phí tài nguyên.” Người đàn ông này chẳng có phẩm hạnh gì cả, tôi cứ nghĩ mãi mà vẫn không hiểu tại sao bên cạnh Phó Kiến Hưng lại có loại người này.
Thấy Phó Kiến Hưng và Trình Quyết Phong đang xỏ hai tay vào túi đứng bên cạnh nhìn, tôi liếc nhìn hai người họ, trong lòng vô cùng tức giận, tôi không thèm chào hỏi mà chuẩn bị bỏ đi.
Nhưng lại bị Kiều Cao Nghĩa giữ tay lại: “Đánh mắng xong là định bỏ đi à, Thẩm Mai Trang, giáo dục của cô bị chó ăn rồi sao?”
“Kiều Cao Nghĩa, anh có vấn đề à? Con mắt nào của anh thấy tôi đẩy cô ta? Còn nói tôi mắng chửi người, hai người không chửi tôi chắc?” Vốn dĩ tâm trạng của tôi đã không tốt nên cũng không muốn nói chuyện với những người này. Tôi hất tay Kiều Cao Nghĩa ra và bỏ đi.
Nhưng khi đi ngang qua Phó Kiến Hưng thì cổ tay tôi bị túm lấy, tôi dừng bước, nhìn anh.
Sắc mặt của người đàn ông đen như than, sự lạnh lẽo như lan tràn trong đáy mắt, xem ra anh tức giận rồi.
“Tổng giám đốc Phó, có chuyện gì không?” Ở đây, tôi thấy mình không phải là vợ của Phó Kiến Hưng mà là một kẻ ngoài cuộc.
Càng như vậy, trong lòng tôi càng thấy khó chịu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!