CHƯƠNG 27
Sau khi tiễn Hàn Sương, tôi quay lại bàn tiếp tục ăn, ăn một mình thật sự rất chán, nhưng trời đã tối, tôi cũng lười ra ngoài.
Ăn đơn giản vài miếng rồi tôi về phòng. Phó Kiến Hưng không về, tôi lại không có việc gì làm, vậy nên mấy ngày nay ở nhà tôi chỉ đọc sách, lên mạng tìm nhà ở Hải Thành, nếu đã quyết định sau này định cư ở đó thì mẹ con tôi cũng phải tìm một nơi thoải mái để ở.
Điện thoại bỗng đổ chuông, tôi ngẩn người, thấy người gọi tới là Mộng Thu nên nghe máy, nhưng tôi còn chưa nói gì, tai đã như muốn nổ tung.
“Con nhóc kia, cậu phá thai rồi?”
Mới có mấy ngày sao cô ấy đã biết rồi? Tôi “ừm” một tiếng rồi đáp: “Sao cậu biết?”
Mộng Thu phát điên: “Sao tớ biết? Cậu còn có mặt mũi mà hỏi à? Cậu hoàn toàn không coi tớ là bạn đúng không? Chuyện lớn như vậy mà cậu không nói một tiếng đã phá thai?”
Khi cô ấy cáu gắt tôi thật sự không chống đỡ được, tôi đỡ trán, có chút đau đầu: “Tớ sợ đêm dài lắm mộng nên đánh nhanh thắng nhanh luôn! Vốn định nói với cậu nhưng nghĩ thời gian này cậu cũng bận nên tớ định mấy ngày nữa nói cho cậu sau!”
“Đừng nói nhảm! Đánh nhanh thắng nhanh cái gì? Cậu phá thai tớ không phản đối, nhưng cậu làm phẫu thuật không cần người chăm sóc à? Cậu không nói tiếng nào, nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao?” Cô ấy lo lắng đỏ mắt, vậy nên miệng nhanh hơn não đã nói hết những lời trong lòng ra.
Biết cô ấy lo lắng tôi gặp chuyện, lòng tôi cảm thấy ấm áp, yên lặng nghe cô ấy càm ràm hồi lâu mới bảo: “Mộng Thu, tớ định ly hôn với Phó Kiến Hưng, có thể sau này tớ sẽ rời khỏi Thuận Thành, cậu muốn đi không?”
Tạm thời tôi sẽ không nói với cô ấy chuyện đứa bé, bây giờ đã tới bước đường này, nói ra cũng không có tác dụng lắm, nhưng tôi vẫn cần nói một chút về chuyện mình sẽ đi. Mộng Thu định cư ở Thuận Thành vì tôi, nếu tôi không nói tiếng nào đã đi, sau này chắc chắn cô ấy sẽ không để ý đến tôi nữa.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu mới lên tiếng: “Bao giờ cậu đi? Định tới thành phố nào?”
“Trong mấy tháng tới luôn, tớ thấy Hải Thành cũng ổn nên định tới đó sống!”
Tôi vừa dứt lời cô ấy đã nói: “Được, tớ biết rồi!”
Tôi cứ tưởng cô ấy sẽ nói gì đó nhưng cô ấy không nói gì nữa, thấy cô ấy không nói, tôi nghĩ không còn chuyện gì nữa nên định cúp máy.
Đầu bên kia chợt vang lên tiếng nói: “Đến quán bar đón người đàn ông của cậu về đi, anh ta say rồi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!