CHƯƠNG 124
Tôi thoáng ngây người, trợn tròn mắt nhìn anh: “Anh còn chưa ăn à?”
Anh nhướng mày, không cần nói cũng biết.
Tôi đỡ trán, nhìn cốc sữa đậu nành đã bị mình uống một hớp còn đặt trên bàn, ra hiệu: “Anh uống không?”
Tôi quả thật chỉ tùy tiện nói vậy thôi. Anh có bệnh nghiện sạch nghiêm trọng, sẽ không động vào đồ của người khác, càng chưa nói tôi từng uống qua, cho nên…
“Ừ!” Anh nói rồi đứng dậy đi tới, ngồi xuống bên cạnh tôi, sau đó còn thật sự cầm cốc sữa đậu nành lên uống.
Nhìn ống hút còn lưu lại vết son môi của tôi lại bị anh ngậm lấy như vậy, tôi…
Trong giây lát, trong lòng tôi không khỏi thấy kỳ lạ.
“Em nghĩ gì vậy?” Anh nói, trong lúc nói chuyện còn vòng tay qua eo tôi, lòng bàn tay xoa bụng dưới của tôi. Anh vừa khẽ xoa đã cong môi nói: “Hình như mập rồi!”
Tôi trừng mắt nhìn anh rồi đẩy anh ra, cúi đầu lật xem tài liệu của mình. Bên kiểm toán Tín Thích đã hoàn thành xong việc kiểm toán Phó thị, bên AC vẫn còn chờ tôi ký tên.
Sau đó, anh cầm một bản báo cáo kiểm toán và xem lướt qua, tùy ý nói: “Em giao cho AC làm kiểm toán Kiều thị à?”
Tôi gật đầu, ký vào tài liệu đã xem xong trong tay và tiếp tục xem phần sau.
Anh “Ừ” một tiếng, lật xem mấy tập tài liệu rồi nhìn tôi nói: “Em giao dự án này cho ai làm vậy?”
Tôi sửng sốt: “Hàn Sương. Lúc trước tôi còn có việc bận nên cơ bản đều do cô ấy chịu trách nhiệm liên hệ. Sao vậy?”
Tôi thấy mắt anh tối lại, tưởng đã xảy ra chuyện gì nên cầm và xem lại mấy tập tài liệu anh vừa xem qua, nhưng không thấy có vấn đề gì.
Tôi nhất thời lại hơi nghi ngờ.
Anh thấy tôi nhìn anh chờ câu trả lời thì nhướng mày: “Em hôn anh một cái, anh sẽ nói cho em biết!”
“Nhàm chán!” Tôi không để ý tới anh nữa. Tôi cơ bản đều nghiêm túc xem qua những tài liệu này, không thấy có vấn đề gì. Từ trước đến nay anh vốn đã đa nghi.
Anh đặt tài liệu xuống, cầm tài liệu cần ký tên trong tay tôi và nói: “Em cứ để anh xem những tài liệu này. nếu không có gì thì anh sẽ ký. Em vào bên trong nghỉ ngơi một lát đi.”
Văn phòng làm việc của Phó Kiến Hưng rất rộng, trong phòng còn ngăn ra một phòng nghỉ ngơi nho nhỏ, đầy đủ đồ đạc.
Tôi cau mày: “Tôi không buồn ngủ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!