#BooMew
Lê Bá Sâm mím môi im lặng, anh đứng đó nhìn cô một lúc lâu, Tư Noãn Noãn khó chịu.
" Anh định đứng ở đây đến bao giờ? " Tư Noãn Noãn nhíu mày hỏi Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, anh lắc lắc hông.
Con ciu bé nhỏ theo đó lắc theo, Tư Noãn Noãn nhướng nhướng mày!
Cái thứ nho nhỏ này thật sự thứ đáng chết nhất, nhìn nhỏ như vậy thôi khi nó lên cơn... cô cũng muốn điên tiết lên a.
" Noãn Noãn... "
Lê Bá Sâm gọi một tiếng.
Tư Noãn Noãn nhướng nhướng mày nhìn Lê Bá Sâm.
" Gì? "
Lê Bá Sâm cúi xuống, hôn lấy môi cô nói.
" Không có gì nha. "
Tư Noãn Noãn bị hôn cũng không cản, cô chỉ hơi nhăn mặt nói.
" Tắm xong chưa? "
" Chưa! "
" Lo đi tắm đi. "
" Còn vợ? "
" Không lẽ đi Ị cũng phải bị anh nhìn? " Tư Noãn Noãn khó chịu quát to.
Lê Bá Sâm cười hì hì đi ra ngoài.
Tư Noãn Noãn cứ ngồi đó thật lâu thật lâu sau mới đi xong.
Khi cô đi ra thì Lê Bá Sâm đã đi ra ngoài thay xong một bộ tây trang đen.
Tư Noãn Noãn ngáp Oáp một tiếng nhìn Lê Bá Sâm.
" Đi làm? "
Gật cái, Lê Bá Sâm đi đến bên cô, ôm cô lên.
" Còn khó chịu không? "
Tư Noãn Noãn gật rồi lại lắc.
Lê Bá Sâm lại hỏi.
" Đi ra được như vậy cơ đấy? Chính là không đau chân hay sao? "
Tư Noãn Noãn nói.
" Anh nằm xuống để em ăn anh thật no đi là anh biết em có đau hay không thôi. "
" A... "
Lê Bá Sâm ngồi ôm Tư Noãn Noãn một lúc lâu, hai người nói chuyện cười đùa vui vẻ không thôi.
Tầm gần chín giờ ba mươi phút, Lê Bá Sâm mới lái xe rời đi.
Tư Noãn Noãn thì lại chui vào trong mền ngủ say.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương hôm nay được theo Lê baba đi đến Lê Thị, để tránh cho hai cục thịt quấy rầy giấc ngủ của Tư Noãn Noãn nên Lê Bá Sâm đem theo.
- ----
Trên xe.
Lê Bá Sâm mặt lạnh lái xe đi thẳng Lê Thị.
Hai cục thịt đằng sau không ngừng líu la líu rít không thôi.
Tư Noãn Thiên nhìn Tư Noãn Thương nói.
" Hai hai... hôm nay chúng ta đến công ty của baba sao? "
" Ừ! "
" Chúng ta sẽ được ăn kem sao? "
" Ừ! "
" Chúng ta sẽ không bị mẹ la đúng không? "
" Ừ! "
"... " Tư Noãn Thiên hỏi liên miên không dứt, Tư Noãn Thương nhíu chặt mày be bé của bé nói.
" Em im coi, để chị tập trung chơi game. "
" A!? " Tư Noãn Thiên bị la, hai mắt bé bắt đầu ẩm ước ủy khuất.
Lê Bá Sâm nhướng nhướng mày nhìn trên kính chiếu hậu, môi anh nhếch lên lắc nhẹ đầu.
Từ lúc mới lái xe, anh còn thấy thật phiền, hiện tại nhìn xem...bị la mới im lặng.
Tư Noãn Thương nhìn Tư Noãn Thiên, thấy em trai đang cúi đầu mếu máo, cô cũng không để ý gì nhiều mà cứ nhìn chằm chằm máy chơi game mà Lê Bá Sâm đưa.
Đôi tay be bé liên tục di chuyển không thôi.
Sau khi gần đến Lê Thị, Lê Bá Sâm mới lên tiếng nói.
" Một lát nữa hai đứa nhớ là không được làm ồn có được không? "
Tư Noãn Thương gật đầu be bé nói Vâng ạ.
Còn Tư Noãn Thiên thì hai mắt tràn ngập ủy khuất chỉ nhìn baba cầu ôm ôm cưng cưng an ủi thôi.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Thiên như vậy, môi anh nhếch lên, xoa nhẹ đầu bé một cái anh lại bắt đầu lái xe.
Đến Lê Thị.
Hà Sinh Khứu biết tin hôm nay có hai cục thịt đến, nên anh đã đến từ sớm, không những thế còn mua sẵn vài ba thứ đồ ăn vặt dành cho Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên.
Lê Bá Sâm bước xuống xe.
Anh mở cửa sau gỡ dây an toàn của Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên ra, ôm từng bé một xuống.
Chân vừa chạm đất. Tư Noãn Thương liền đứng vững còn Tư Noãn Thiên thì vẫn ôm chặt tay Lê Bá Sâm cong chân lên không muốn chạm đất.
" Không muốn đi? " nhìn con trai nhỏ, Lê Bá Sâm ôn nhu hỏi.
Tư Noãn Thiên mím môi gật đầu.
Lê Bá Sâm cười một cái không nói gì ôm Tư Noãn Thiên lên.
Tư Noãn Thương thì nắm lấy tay Lê Bá Sâm đi.
Hà Sinh Khứu đi phía sau liên tục làm mặt quỷ chọc ghẹo Tư Noãn Thiên, nhưng bé không quan tâm mà cứ vùi đầu vào cổ của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm hơi hơi bất ngờ hôn hôn má con trai một cái, cúi đầu ôm lấy Tư Noãn Thương lên.
Vào trong thang máy, nhìn hai cục thịt bình thường nói chuyện không ngớt lúc này lại im lặng.
Lê Bá Sâm hỏi.
" Hai con giận nhau? " không lẽ cái chuyện la lúc nãy?
Tư Noãn Thương nói.
" Con có biết đâu. "
Tư Noãn Thiên mím môi, ôm chặt cổ Lê Bá Sâm ủy khuất không nói gì.
Lê Bá Sâm nhìn nhìn Tư Noãn Thiên trong lòng khẽ động.
Nghe Tư Noãn Noãn nói Tư Noãn Thiên tuy hay đòi này đòi kia lại khóc nháo, nhưng giỏi.
Chính là nhìn cái tính tình giận chuyện không đáng này, anh nghĩ nên dạy lại a.
Sau này là người thừa kế Lê Gia, Lê Thị, nếu hở cái giận như vậy là làm hư bột hư đường hết.
- -----------------------------
Bão 12/15 chương.