#BooMew
Tư Chân Châu mím chặt môi không biết nói gì ngoài im lặng, cô không nghĩ đến, người mẹ luôn cưng chiều cô thế mà lại trách mắng cô.
Tư Khả Minh cũng im lặng, ông đau lòng, thật sự rất đau lòng.
Tư Chân Châu cũng do ông chiều quá nên sinh hư, nhưng nếu để lông trách mắng nó, thì thật sự ông không đành lòng, rất nhiều lần trước kia ông mắng nó, trách nó, và mỗi lần như vậy ông đều cảm thấy chính mình đang làm nhiều chuyện sai trái.
Thà rằng chính ông cố gắng làm việc nhiều hơn một chút, thì có lẽ sớm muộn cũng mua nổi những món ăn mà Tư Chân Châu thích ăn.
Trong khi Tư Khả Minh đang không ngừng tự nhủ bản thân phải cố gắng nhiều hơn thì Tư Chân Châu lại khác, cô đang ghét cay ghét đắng cái gia đình hiện tại của bản thân mình.
Cô rõ ràng không sai, những gì của Tư Gia vốn là của cô, của một mình cô thôi, vì sao lại trách cô, cô cho trai thì làm sao? Những cái đấy là của cô cô cho ai chẳng được, sai là Tư Khả Minh, người sai chính là Tư Khả Minh...
Tư Chân Châu không nhịn được nữa, cô hừng hực đứng dậy, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tư Khả Minh và Tuyết Sương Anh nói.
" Muốn ăn thì chính các người tự ăn. " nói xong, Tư Chân Châu xoay người rời đi.
Cô sẽ không quay lại cái nhà này nữa, cô phải ở những nơi giàu sang sạch sẽ, chỉ có những nơi đó mới xứng với mặt mũi của cô.
Tư Khả Minh đang định đuổi theo, Tuyết Sương Anh nắm chặt lấy tay ông, lắc nhẹ đầu nói.
" Nó ăn nói như vậy với ông mà ông còn định đuổi theo nó? Ông nghĩ nó sẽ quay đầu làm bờ sao? "
Tư Khả Minh im lặng. Tuyết Sương Anh lắc đầu nói.
" Năm xưa, là do chúng ta sai vì quá cưng chiều nó, hiện tại chúng ta nên mặc kệ nó, khi thấy mọi thứ khó khăn nó tự mình về thôi. "
Nói xong bà ngồi lại bàn ăn, ăn tiếp nửa chén cơm còn lại, Tư Khả Minh như hiểu mà quay lại bàn ăn.
- -----
Lê Thị.
Hà Sinh Khứu dạo một vòng trung tâm thương mại, rốt cuộc cũng tìm thấy hai bộ đồ mỏng mát cho hai cục thịt con của Lê Bá Sâm, anh không chần chừ mà mua ngay bốn bộ, bốn màu khác nhau, còn mua thêm sữa cùng mấy vật dụng nho nhỏ dành cho hai bé con nữa.
Hơn nửa tiếng đi, Hà Sinh Khứu tay xách bọc lớn bọc nhỏ đi vào Lê Thị.
" Cốc Cốc Cốc... "
" Vào đi. "
Hà Sinh Khứu nhỏ nhẹ mở cửa bước vào, liền thấy cái hình ảnh, anh chỉ muốn bản thân có thể quay ngược lại thời gian mà không đi vào thôi.
Lê Bá Sâm đang nắm chặt lấy tay của Tư Noãn Noãn, mà bên cạnh còn có hai cục thịt, à không hai con khủng long ngủ say... cái hình ảnh này rất đẹp mắt nha.
" Cậu nhìn đủ chưa? " Lê Bá Sâm nhướng mày hỏi.
Hà Sinh Khứu ho khan một tiếng nói.
" Boss... đây là đồ anh cần. " nói xong, Hà Sinh Khứu đặt đồ xuống, chính anh chạy nhanh ra ngoài, rồi còn không quên đóng cửa thật nhẹ cho Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm nhướng nhướng mày, anh không nỡ buông tay cô ra, nhưng dù sao cũng phải buông a.
Lê Bá Sâm buông tay Tư Noãn Noãn ra, sau đấy mới cẩn thận mà mở túi đồ ra.
Tư Noãn Noãn nắm rồi lại buông tay vài lần vì quá mỏi, tay cô tê hết cả lên a.
Nhìn chằm chằm quần áo mà Hà Sinh Khứu mua, môi cô nhếch lên nói.
" Trợ lý Hà thật sự rất là biết chọn quần áo nha. "
Nhìn bốn bộ đồ của con nít, Tư Noãn Noãn không khỏi lắc đầu.
Mấy bộ đồ áo với quần liền nhau như này thật đúng là rất dễ thương nhưng hai cục thịt của cô hơi bị béo, mà mặc những bộ này ngoài việc khoe mỡ bụng ra thì chẳng có cái gì khác a.
Lê Bá Sâm nhướng mày, nhìn Tư Noãn Noãn đang cười hơi khó hiểu hỏi.
" Bộ đồ có việc gì sao? "
" A... không có... Trợ lí của anh rất biết lựa đồ nha. "
Lê Bá Sâm nhíu mày, Tư Noãn Noãn đang khen Hà Sinh Khứu... hmmm... lần sau anh phải chính mình tự mua mới được, anh còn chưa được cô khen, thế mà cái tên lắm chuyện kia lại được hmmm...
Tư Noãn Noãn cẩn thận ôm lấy một cục thịt, Lê Bá Sâm cũng ôm lấy một cục thịt, cố gắng không tạo ra bất kì tiếng động nào mà lấy khăn đã chuẩn bị sẵn nhúng nước lau sạch người cho hai cục thịt.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên lúc này không một mảnh vải che thân, múi nào ra múi đó của hai bé làm Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm không khỏi bật cười, tay hay chân đều từng nấc từng nấc, cẩn thận lau lại cẩn thận thoa phấn lên người hai cục thịt mới mặt đồ cho hai đứa.
Một cục thịt màu hồng, một cục thịt màu xanh dương, thật sự rất là dễ thương nha.
Tư Noãn Noãn không nhịn được nhân lúc hai bé ngủ hôn hôn một cái.
- -----------
Bão 4/7 chương.