Ngoài những điều trên, còn có người ám chỉ ở bình luận: [Không có ý gì khác, chẳng qua nhắc nhở một chút, lúc blogger này đi học là trùm trường, từng bắt nạt những bạn học nữ khác, mọi người tự đánh giá.]
Bình luận ác ý này xuất hiện muộn nhưng rất nhanh leo lên vị trí các chủ đề hot, một đám người vừa xướng vừa họa nói như lời thề son sắt, giống như đang ở hiện trường bắt nạt học đường.
Đề tài bắt nạt trong trường học là vấn đề nhạy cảm, rất nhanh có “người qua đường” làm trật tiết tấu.
[Không có gì để nói, tôi thật sự rất ghét loại con gái côn đồ bắt nạt học đường, nữ sinh cần gì làm khó nữ sinh, nếu thật sự có bản lĩnh sao không đi bắt nạt nam sinh, không phải là mềm nắn rắn buông sao?]
[Trước kia tôi đã từng bị bạo lực học đường... Thế nên lần này tôi đứng về phía La Uyển Oánh.] [Ặc, nếu như là thật, tôi cảm thấy bạn bị ăn cắp tác phẩm là đáng đời]
[Bắt nạt bạn học nữ, bây giờ nhìn người ta ghen ty đỏ mắt thì muốn giẫm người ta để lên cao, quả thật bạn lớn lên rất đẹp, nhưng tim quá ác độc!]
[Đẹp ở đâu, vừa nhìn là biết phẫu thuật thẩm mỹ đó.] Da mặt La Uyển Oánh quá dày, đến nước này còn không biết nói xin lỗi, còn ác nhân cáo trạng trước lật ngược đúng sai?
Chung Lê thừa nhận bản thân bị sự vô sỉ của cô ta làm kinh ngạc.
“Tôi có thể ghen ty cái gì với cô?” Cô chăm chú suy tư chốc lát, sững sờ không nghĩ ra chút gì.
Cả Triệu Tỉnh Xán và Tống Thanh Mạn bị Mạnh Nghênh kéo ra từ trong ổ chăn, mặt cũng không rửa, mặc áo khoác bên ngoài đồ ngủ chạy tới Vịnh Thiên Phụ.
Tính tình Triệu Tinh Xán nóng nảy nói: “Ghen ty âm hồn cô ta bất tán? Ghen ty cô ta giỏi tâm kế? Đồ vật ngu ngốc! Chờ đấy, fans tiktok chị nhiều, chị gọi fans của chị tới giúp eml”
Sáng sớm mấy người bị chọc tức tỉnh dậy, cơn buồn ngủ của Chung Lê phân tán sạch sẽ, cô khoanh chân ngồi với họ ở phòng khách, bắt đầu chiến đấu.
'Tống Thanh Mạn tìm bạn trong danh sách bạn bè, thử xem có thể liên hệ đài truyền hình sở hữu chương trình hay không.
Mạnh Nghênh gọi điện thoại cho Hứa Dịch Châu, hỏi mượn anh ta sử dụng nhóm quan hệ xã hội huy chương vàng của công ty truyền thông dưới trướng nhà họ Hứa.
Chung Lê đăng nhập weibo lần nữa, không để ý tới tin nhắn và bình luận 999+ phía sau, trực tiếp gửi nguyên weibo của mình:
[Mặc dù tôi không thiếu chút tiền, nhưng đây không phải là lý do La Uyển Oánh ăn cắp. Cảm ơn mọi người quan tâm, nếu như La Uyển Oánh xin lỗi trong hạn 72 giờ, tặng cho mọi người mười chiếc Hermes.]
Nếu La Uyển Oánh tiêu tiền mua thủy quân làm việc đổi trắng thay đen, vậy cô “mua” vài “người qua đường” chân chính khách quan.
“Cậu điên rồi!" Mạnh Nghênh nói chuyện điện thoại xong quay lại nhìn thấy weibo, hai tay run run nhanh chóng soạn tin gửi, “Tôi là fans cứng, có lẽ lần này có thể trúng xổ số.”
Đăng Weibo tạo nên một tiếng trầm trồ kinh ngạc.
Thủy quân luôn luôn quan tâm động thái weibo của cô, âm dương quái khí nghi ngờ tính chân thật của tin.
[Mười Hermes nói ít cũng phải mấy trăm vạn, có tiền cũng không lấy mấy trăm vạn làm phần thưởng, ai tin thì là kẻ ngu.]
[Ha ha... Mười món loại A ư?]
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!