Một nhóm người rất hào hứng khi được ở đây với tư cách là khách, thái độ của Chung Lê rất thân thiết, dăm ba câu để bọn họ trầm tĩnh lại, hỏi cái gì nói cái đó.
Chung Lê ân cần hỏi: "Ai trong số mọi người có mối quan hệ tốt nhất với chồng tôi?"
Trình Vũ Ngũ không có ở đó, Hoàng Mao tự tin giơ tay và nói một cách tự hào: "Tôi có tài khoản WeChat của anh Thâm."
Những người khác kinh ngạc: "Mẹ kiếp, thêm vào lúc. nào vậy?"
Mặc dù họ cùng thế hệ, Phó Văn Thâm chỉ hơn họ vài tuổi, nhưng anh ấy hoàn toàn khác với những kẻ làm biếng này, giống như những người đến từ hai thế giới hơn.
Trong số đó, mối quan hệ của Trình Vũ Ngũ và Phó Văn Thâm chỉ thân thiết hơn một chút, những người khác chỉ có thỉnh thoảng nhận được sự ưu ái của Hứa Dịch Châu hoặc các trưởng bối mới may mắn được gặp. Phó Văn Thâm một lần, cho dù có gặp được cũng không. dám mở miệng thêm WeChat.
Mãi cho đến khi Chung Lê xuất hiện gần đây, khoảng cách giữa Phó Văn Thâm và họ đột nhiên dường như gần hơn.
Hoàng Mao không khỏi khoe khoang: "Không lâu trước khi chúng tôi đến trường đua ngựa, chú tôi có bán đấu giá, nên anh Thâm đã hỏi mấy câu về cuộc đấu giá."
Buổi đấu giá? Chung Lê nheo mắt lại.
Có phải tên cặn bã này tính lấy một số đồ trang sức vô giá cho tiểu yêu tinh? Quân Hoa có rất nhiều đồ trang sức như vậy còn không đủ cho cô ta lựa chọn?
Chung Lê rất khen ngợi: "Cậu thật lợi hại nha, quả nhiên có mối quan hệ tốt nhất với chồng tôi."
Cái đuôi Hoàng Mao gần như ngửa lên trời, miệng khiêm tốn nói: "Chị Tiểu Lê, đừng nói như vậy, bọn họ sẽ ghen tị đó."
Chung Lê cười nhẹ: "Vậy cậu có biết mối tình đầu của chồng tôi là ai không?”
“Mối tình đầu?” Hoàng Mao sửng sốt một chút, sau đó nhìn về phía những người khác.
Họ thậm chí còn không biết Phó Văn Thâm và Chung Lê hẹn hò với nhau từ khi nào, mối tình đầu thì họ lại càng không thể biết, vẻ mặt ngày càng hoang mang, cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, cuối cùng lắc đầu, đồng thanh lắc đầu: “Không biết.”
Chung Lê hỏi lại: "Vậy các cậu đã bao giờ nhìn thấy người phụ nữ nào đi gần anh ấy chưa?”
Một đám người lộ ra vẻ do dự, thứ nhất là bởi vì bọn họ thật sự không biết, thứ hai là bởi vì đề tài này nghe có chút nguy hiểm.
"Không có....."
"Chưa thấy bao giờ "
Anh Thâm giữ mình trong sạch, không gần nữ sắc!"
"Đúng đúng, ngoại trừ chị Thanh Man, bên cạnh anh ấy thậm chí ngay cả bóng dáng phụ nữ cũng chưa từng có.
" Hả?
Không khí im lặng.
Hoàng Mao bị hai người bên cạnh đá một trái một phải: "Cậu có phải là X ngu ngốc không?”
Người mà cứ luôn không tìm thấy, Bạch Nguyệt Quang mà Phó Văn Thâm đã giấu rất kỹ, cuối cùng cũng có manh mối.
Chung Lê nụ cười trên mặt trở nên dịu dàng hơn: “Chị Thanh Man là ai?"
Hoàng Mao cố ý nói bậy, rụt cổ lắp bắp giải thích: "Tống, Tống Thanh Mạn... Chị ấy là bạn của anh Châu và anh Thâm, không phải là mối quan hệ kia đâu!"
Chỉ mấy đứa nhóc như các cậu, liệu Phó Văn Thâm và cô ta có mối quan hệ đó hay không, làm sao để các cậu biết được.
Có lẽ vì đã tìm được mục tiêu nên ngọn lửa trong lòng Chung Lê lại được nhen nhóm.
“Cô ta có giống tôi không?” Cô hỏi.
Càng nghe câu hỏi này càng thấy sai, một nhóm người có móng tay mọc khắp mông vì sợ lỡ mình trở thành tội đồ bán anh Thâm của bọn họ.
"Không giống."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!