Dư Tiêu Tiêu thực sự không có gì đặc biệt, còn cháu trai trưởng của nhà họ Tiêu ở thủ đô đương nhiên hơn người khác một cái đầu về mọi mặt.
Nhưng Tiêu Phượng Nghi không nói ra những lời này. Dư Tiêu Tiêu xuất thân không xuất sắc, dung mạo cũng không xuất sắc, nhưng số mệnh cô ta thì xuất sắc, đây là điều không ai có thể làm được.
Lúc đó là buổi tối, bởi vì Tiêu Định Bân và Dư Tiêu Tiêu có uống chút rượu trong bữa tiệc tối nên
cả hai đều có chút ngà ngà say.
Sau khi tắm xong, Dư Tiêu Tiêu cố ý thay một bộ đồ ngủ gợi cảm.
Mà bộ đồ ngủ kia mấy ngày nay đều dùng túi thơm của Dư Kiều để ướp nên giờ cũng đã thoang thoảng mùi dược liệu nhàn nhạt.
Quả nhiên, ánh mắt Tiêu Định Bân nhìn cô ta có chút nóng bỏng.
Dư Tiêu Tiêu hạnh phúc và tự hào trong lòng.
“Tiêu Ti
Dư Tiêu Tiêu rất phấn khích, sau khi vượt qua ải này, vị trí của cô ta đã hoàn toàn được đảm bảo. Một khi có con, cô ta sẽ được ngồi mát ăn bát vàng đến cuối đời!
Dư Tiêu Tiêu giả vờ xấu hổ, đưa tay che mắt:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!