Tiêu Định Bân lập tức cau mày: "Bà, bà gọi cô ta làm gì?"
"Bà thấy có duyên với cô gái này, cũng rất thích cô ấy. Cho nên bà muốn giữ cô ấy bên cạnh trong thời gian bà ở đây..."
“Không!” Tiêu Định Bân mắt tối sầm, không hề suy nghĩ mà cự tuyệt luôn.
"Làm sao vậy?", bà cụ có chút bất mãn: "Không phải chỉ là một người làm việc nhà sao? Chẳng lẽ cháu không muốn..."
“Không, bà không biết đó thôi, cô gái này mấy ngày trước vừa mới gây chuyện, hiện tại đang bị trừng phạt... "
"Cô ấy có thể gây ra rắc rối gì chứ? Nhìn eo cô ấy nhỏ như con kiến gió thổi cũng bay, cổ tay dày không bằng một nửa của cháu, ai cũng có thể bắt nạt cô ấy. Bà không tin cô gái này có thể gây rắc rồi.
Tiêu Định Bân cau mày, anh thực sự không thể nói thẳng ra những điều tai tiếng mà Dư Kiều đã làm.
Nếu để cô gái này ở bên cạnh bà, Tiêu Định Bân không khỏi liếc nhìn Tiêu Bình Sinh, có lế cô gái này sẽ lại có ý đồ quyến rũ Tiêu Bình Sinh.
Nếu chuyện này gây ra một vụ bê bối khác thì sẽ làm mất mặt cả nhà họ Tiêu.
Dư Kiều tự cười chế nhạo, chậm rãi đi về phía trước.
Cô nhìn Tiêu Định Bân, rồi nhìn Tiêu Bình Sinh nhưng vẫn không đủ can đảm để nói chuyện với Tiêu Định Bân.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!