Sau này, anh cũng sẽ không còn gọi cô là A Kiều nữa.
Sáng sớm, Tiêu Định Bân ngồi trước bàn ăn.
Người trong nhà bếp lần lượt dọn từng món ăn sáng lên, vẫn như trước đều là những món điểm tâm anh thường ăn.
Nhưng không biết vì sao, cháo thuốc dưỡng dạ dày đã nấu xong, lại luôn cảm thấy thiếu gì đó, mà những món ăn trông vô cùng tinh tế kia ăn vào cũng không có được mùi vị như trước kia.
Tiêu Định Bân không khỏi nhíu màu, Dư Tiêu Tiêu vội hỏi: “Làm sao vậy, không hợp khẩu vị sao? Thím Lý, lại đây một chút...”
“Cậu chủ, cô Dư, có gì cần sai bảo?”
“Thím Lý, bữa ăn hôm nay là ai nấu?”
“Là tôi nấu ạ”.
“Vì sao cảm giác hương vị không giống như trước? Hương vị hình như có hơi khác”.
Thím Lý mím môi, dè dặt: “Lúc trước đều là A Kiều giúp tôi nấu, con bé rất có năng khiếu nấu ăn cũng thích mày mò làm những món điểm tâm mới lạ...
Sắc mặt Tiêu Định Bân hơi trầm xuống, đặt mạnh đũa trong tay xuống.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!