Còn có quá khứ đã qua kia, mọi thứ, anh sẽ không bao giờ biết.
Dư Kiều từ từ mở to hai mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn thành phố phía xa xa giống như sao băng trên bầu trời xa xôi.
Trong cuộc đời mỗi người chắc hẳn sẽ xuất hiện ai đó mà vĩnh viễn không thể chạm tới giống như một vì sao.
Cô chỉ có thể dõi theo anh, cả đời này đều không thể đến gần, càng không cách nào có được.
Sau khi trở thành người được chọn hát bài hát quảng bá, Dư Kiều bỗng trở nên bận rộn hơn.
Cô vốn định sẽ thuê một bảo mẫu để đưa đón Bé Con, nhưng Tô Tẩm thực sự không yên tâm để bảo mẫu sống trong nhà nên đã từ Thụy Sĩ trở về nước.
Tô Tẩm trở về, đương nhiên Thời Viễn Sơn cũng trở về cùng, họ nhanh chóng mua ngay một căn hộ khác trong tòa chung cư này ở trên tầng cao nhất của căn hộ nơi Dư Kiều đang ở.
Đây là căn hộ kiểu mẫu, thêm một số đồ nội thất và thiết bị gia dụng là có thể vào ở, như vậy là đã giải quyết vấn đề lớn nhất của Dư Kiều, để cô có thể toàn tâm toàn ý tập trung vào việc thu âm bài hát quảng cáo.
Tiêu Thị rất coi trọng video tuyên truyền lần này, hầu như mỗi hạng mục công việc đều yêu cầu rất cao, Dư Kiều phải mất ba ngày trong phòng thu mới thu xong bài hát này, tiếp theo còn phải quay MV quảng cáo và MV này, cũng sẽ do Tạ Nhạn Hồi- học trò cuối cùng của đạo diễn Từ Hải Bình - báu vật quý giá của nền nghệ thuật quốc gia đích thân chỉ đạo.
Tất cả những điều này đủ cho thấy Tiêu thị rất coi trọng vấn đề này, họ mời được những vị sừng sỏ trong ngành như vậy cũng có thể để chứng minh địa vị, danh tiếng và tài lực của Tiêu thị không phải thứ mà những tập đoàn khác có thể sánh được.
Dư Kiều trước giờ chưa từng đảm nhận những việc này, nhưng thân là ca sĩ chính của bài hát chủ đề, dĩ nhiên cô cũng kiêm luôn nhân vật chính của MV, chưa kể là sau khi Tạ Nhạn Hồi nghe cô hát và xem qua ảnh của cô, người này đã quyết định lấy luôn ca sĩ làm nữ chính.
Giáo sư Triệu dứt khoát cho Dư Kiều nghỉ hai tuần, để cô chuyên tâm vào công việc.
Và kể từ khi được chỉ định hát cho dự án, mỗi khi Dư Kiều tham gia tiết học piano của giáo sư
Triệu thì đều không gặp Chu Man Quân.
Dư Kiều bận đến đầu tắt mặt tối, cũng lười để ý Chu Man Quân, suy cho cùng, thân ai nấy lo, Chu Man Quân chắc chắn đã hận mình, cô cũng không còn cách nào.
Tạ Nhạn Hồi xuất thân là nhiếp ảnh gia, tác phẩm của anh ta đạt nhiều giải thưởng lớn cả trong và ngoài nước, anh ta giỏi nhất về lĩnh vực chụp ảnh cho phụ nữ, người phụ nữ bình thường trong ống kính của các nhiếp ảnh gia khác sau khi được anh †a chụp thì dường như tất cả đều vừa được làm ảo thuật, đẹp không thể rời mắt.
Tạ Nhạn Hồi và Dư Kiều đã gặp mặt, sau cuộc trò chuyện ngắn giữa hai bên, Tạ Nhạn Hồi đã quyết định chủ đề quay, lấy truyền thống làm gốc, dựa theo phong cách cổ điển mà làm. Tạ Nhạn Hồi cảm thấy dung mạo của Dư Kiều có nét đẹp của người phụ nữ cổ điển, nhất là đôi mắt, sạch sẽ thoát tục, như chứa sương mù phía Nam sông Dương Tử, anh †a nói đùa rằng, vừa nhìn thấy cô là đã truyền cho. anh ta rất nhiều cảm hứng và khiến anh ta vô cùng tự tin về bộ ảnh này.
Tháng tới, dự án Quảng trường Gió của tập đoàn Tiêu thị sẽ chính thức được tung ra khắp thị trường Châu Á, cả video và bài hát quảng cáo cũng được ra mắt cùng lúc, thời gian rất gấp rút, có mấy đêm Dư Kiều bận không thể về nhà, chỉ đành ở lại phòng thu.
Cô không có kinh nghiệm diễn nên càng phải nỗ lực gấp trăm lần, đoàn đội của Tạ Nhạn Hồi rất chuyên nghiệp, toàn bộ trình tự đều phải tuân theo lịch trình nghiêm ngặt, chính xác đến từng phút từng giây, Dư Kiều cũng thấy căng như dây đàn, phải mất nguyên một tuần để thích nghỉ với công việc cường độ cao như vậy.
Trong khoảng thời gian đó, giám đốc Kiều có gọi cho cô vài lần, hỏi xem cô đã quyết định kí hợp đồng với Xán Tinh hay chưa.
Dư Kiều sau khi trải qua mấy ngày quay thì có vẻ như sinh ra chút hứng thú đối với công việc này, do đó, quyết định trước đây đã hơi lung lay.
Giám đốc Kiều lập tức nắm ngay “thóp” của Dư Kiều, tức khắc nới lỏng tất cả các điều khoản trong hợp đồng rất nhiều, thậm chí tỷ lệ ăn chia còn phân theo những nghệ sĩ hàng đầu làng giải trí, Dư Kiều bảy phần, công ty ba phần.
'Thế càng chưa kể đến những gì Tiêu Định Bân đã nói trước đó, hợp đồng này rất sạch, e rằng trong toàn bộ làng giải trí, những người có thể được ký một hợp đồng tiêu chuẩn thế không vượt quá một bàn tay.
Dư Kiều cẩn thận xem lại hợp đồng, dù cô không quá am hiểu về những quanh co lòng vòng của ngành giải trí nhưng cũng có thể nhìn ra, hợp đồng này rất có lợi cho cô.
Chỉ cần kí hợp đồng ba năm, nếu trong trường hợp cô không muốn tiếp tục hợp đồng cũng sẽ không cần bồi thường bất kì khoản phí đền hợp đồng nào.
Dư Kiều nghĩ một chút rồi nói với giám đốc Kiều: “Tôi có thể kí hợp đồng, nhưng tôi còn một điều kiện nữa, trong một năm này, tôi tạm thời chỉ muốn ở hậu đài”.
Giám đốc Kiều cảm thấy rất kinh ngạc với điều kiện của Dư Kiều, nhưng hợp đồng cũng kí rồi, Tiêu Định Bân cũng đã nói, chỉ cần họ có thể đáp ứng thì đều phải đồng ý vô điều kiện trước mọi yêu cầu của cô.
Giám đốc Kiều lại chuẩn bị một bản hợp đồng mới, thêm vào điều kiện này, Dư Kiều cũng thoải mái kí tên .
“Đợi khi cô hoàn thành bài hát quảng cáo, bên Xán Tinh đã sắp xếp quản lí và trợ lí cho cô rồi, đến lúc đó tôi sẽ đưa cô đi gặp bọn họ, bây giờ cô chỉ cần yên tâm quay MV”.
Giám đốc Kiều dặn dò thêm vài câu, nói nếu cô có thêm yêu cầu gì thì cứ việc đề xuất, rồi mới rời khỏi phòng chụp ảnh.
Sau khi giám đốc Kiều đi rồi, trợ lí mới được sắp xếp cho Dư Kiều, đó là một cô gái tên Du Thất Nguyệt, hớt hải chạy tới: “Cô Tô..”
Dư Kiều một bên xem qua nội dung sẽ được quay tiếp theo, một bên đọc thuộc lòng lời thoại, nghe Du Thất Nguyệt nói, bận tới mức không ngẩng đầu lên, “Sao vậy, có chuyện gì?”
“Cái đó... cô Tô, tôi có một việc, muốn nhờ cô giúp”.
Dư Kiều hơi bất ngờ, đặt kịch bản xuống, quan sát cô gái trước mặt, cô vẫn có chút ấn tượng đối với Du Thất Nguyệt này.
Bởi vì cô ấy trông rất xinh đẹp, nhưng do lăn lộn trong ngành đã lâu, so với những trợ lí ngây thơ và trung thực khác thì lại có thêm vài phần sắc sảo.