Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Vợ Câm Của Tiêu Tổng

Anh vẫn đi về phía trước mà không hề biết sắp có chướng ngai vật...

Dư Kiều thấy thế thì hoảng lên, vội để bát cháo sang một bên rồi chạy tới bên cạnh nắm chặt lấy cổ tay anh.

Ngón tay của cô mềm mại ấm áp, cánh tay của anh thì rằn chắc, Dư Kiều nhanh chóng buông tay như bị điện giật rồi ảo não nói: “Cẩn thận, có bậc thềm...”

Tiêu Định Bân chầm chậm quay lại nhìn cô.

Thật ra Dư Kiều biết anh không nhìn thấy gì, vì mắt anh không hề có tiêu cự nào, dù bây giờ cô có vẻ lo lắng đến đâu thì anh cũng không biết được.

“Cô đỡ tôi”.

Anh nói.

Giọng của anh khàn đặc, cũng rất trầm thấp.

Dư Kiều biết mấy ngày qua, anh sống chẳng dễ gì.

Anh đau ốm đã lâu, mãi mới khoẻ lại một chút rồi dần làm việc và tiếp quản công việc của Tiêu Thị, nhưng bỗng dưng lại mất thị giác. 

Một người kiêu ngạo như anh chắc hẳn khó mà chấp nhận được biến cố này.

Ít nhất thì trước kia anh có thể tự sinh hoạt được, chứ không như người tàn tật như bây giờ.

Dư Kiều giơ tay lên rồi nhẹ nhàng đỡ lấy tay anho.

Cô dẫn anh vào nhà ăn rồi kéo ghế cho anh ngồi xuống, sau đó mới đi mang cháo tới rồi để trước mặt anh.

Hương thơm bay vào mũi Tiêu Định Bân giống hệt như mùi vị trước kia.

Vị giác của anh như được lấy lại. Nhưng Tiêu Định Bân vẫn ngồi im bất động.

Dư Kiều chỉ biết đứng thẫn thờ trước mặt rồi mím môi nhìn anh.

“A Kiều, tôi không nhìn thấy gì cả”. Giọng nói của anh rất nhỏ, cũng hơi khàn, anh chỉ nói một câu đơn giản như vậy nhưng lại khiến hốc mắt Dư Kiều nóng lên.

Cô bươc lên rồi cầm thìa đưa đến tay anh, ngón tay anh khế động nhưng không nhận lấy chiếc thìa.  

 Anh nhìn về phía cô nhưng không thấy bóng hình cô đâu, anh nói tiếp: “A Kiều, tôi không nhìn thấy”.

Dư Kiều ngoảnh đi rồi khế lau nước mắt, cô xúc cháo rồi đưa đến miệng anh.

Vì không nhìn thấy gì nên anh cũng không biết các hành động của cô, Dư Kiều dành nhẹ nhàng kéo †ay áo anh lên, sau đó đút cho anh ăn.

Anh cúi đầu rồi há miệng như một đứa trẻ ngoan ngoãn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!