Triệu Tấn Tây liếc Tiêu Định Bân một cái rồi dõng dạc nói: “Cậu chưa nghe câu há miệng mắc quai à? A Kiều nấu ăn ngon như vậy mà tôi không được khen hay sao? Đúng không A Kiều?”
Triệu Tấn Tây nháy mắt với Dư Kiều rồi nói: “Đừng sợ cậu ta, nếu cậu ta nổi giận với em thì hãy về nhà họ Triệu với anh, anh không khó hầu hạ như cậu ta đâu”.
Dư Kiều khẽ lắc đầu.
Triệu Tấn Tây vừa nhìn dáng vẻ của Dư Kiều đã biết ngay là bình thường Tiêu Định Bân bắt nạt cô rất ác liệt, vì thế không khỏi thấy bất bình: “Định Bân, cậu xem cậu doạ A Kiều sợ đến mức nào rồi kìa? Tài nấu nướng của em ấy giỏi như vậy, tôi đoán chắc cậu cũng được ăn nhiều món người ta nấu rồi mà sao thái độ không tốt lên chút được à?”
“Cô ấy là người làm của nhà tôi, tôi muốn xử sự thế nào thì sẽ làm thế ấy, liên quan gì đến cậu?”
“Cậu...”
“Cậu cậu cái gì, uống canh của cậu đi. A Kiều, không còn việc của cô nữa rồi, xuống bếp đi!”
Triệu Tấn Tây tức đến mức buông chiếc thìa xuống bàn rồi nói: “Hôm nay tôi phải can thiệp bằng được, A Kiều không cần phải đi đâu hết”.
Nói rồi, anh ấy đứng dậy rồi lại kéo A Kiều qua. Dư Kiều bị bất ngờ, thêm Triệu Tấn Tây kéo rất mạnh nên cả người cô lập tức bổ nhào vào lòng anh ấy..
Tiêu Định Bân nhíu mày, không nghĩ ngợi nhiều mà giữ chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của Dư Kiều rồi kéo cô vào lòng mình.
Triệu Tấn Tây giật mình: “Định Bân, cậu...”
Bấy giờ, Tiêu Định Bân mới ý thức được hành vi của mình nên buông tay ngay. Dư Kiều bị mất thăng bảng, Tiêu Định Bân cũng vô thức giơ tay ra định đỡ cô, nhưng lại cố nhịn.
Vẻ mặt của Triệu Tấn Tây ngày càng có vẻ kỳ lạ, anh ấy nhìn Tiêu Định Bân rồi lại nhìn sang Dư Kiều. Không biết tại sao, anh ấy cứ thấy hình như giữa hai người này có vấn đề gì đó.
Nhưng sau khi ngẫm lại, anh ấy lại thấy mình nghĩ nhiều vì A Kiều chỉ là một người làm mà thôi.
Dư Kiều hoảng loạn lùi vào bếp, còn Triệu Tấn Tây cũng chịu yên phận hơn.
Tiêu Định Bân thầm thấy rất bực bội, anh châm một điếu thuốc rồi rời đi.
Triệu Tấn Tây cũng cần răng đi theo.
“Cậu đi theo tôi làm gì?”
“Cậu và A Kiều không phải là...”
“Ăn nói vớ vẩn gì thế?”
Tiêu Định Bân lườm Triệu Tấn Tây:
“Sau này, cậu hạn chế tiếp xúc với cô ấy đi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!