Chương 729
“Không sao chứ?” Anh liếc cô: “Không cần phải vì một người không đáng mà khóc.
“Anh đi về đi.” Nam Phương rút tay về, quay người từ chối nấu ăn….
“Em.
“Tôi không muốn nói chuyện.”
Cô nhắm mắt, muốn kìm nén lại những nỗi đau đang gợi nhớ trong đầu, tại sao lại khó chịu đến như vậy?
Những gì cô ấy phải chịu rốt cuộc đã có chuyện gì?
“Xì xì… Nam Phương đau đến mức vịn bàn ăn cúi người, trên trán chảy ra từng hạt mồ hôi , muốn ép bản thân không nghĩ tới, nhưng lại không kiềm chế được.
“Mẹ!” Bé Thiên chân ngắn bước vào, nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay của cô: “Mẹ thế nào rồi? Chỗ nào không thoải mái?
Con đi gọi ba trị bệnh cho mẹ!”
“Không cần đâu.” Trần Nam Phương nhanh chóng ôm lấy bé Thiên: “Con ở với mẹ là được rồi?”
“Thật sự không sao ạ?” Cậu bé thò cánh tay nhỏ bé ra, cố gắng ôm lấy cô, không đảm bảo nói: ” Không thì để con bắt mạch cho mẹ?” Cô cố gắng nín cười.
Nhưng rất nhanh sau đó, khi cô phát hiện ra ôm tên nhóc này thì cơn đau đầu của cô đã bớt đi rất nhiều.
Khoảng chừng qua được mười phút, cô mới thả cậu bé ra, đứng thẳng người: “Mẹ đã tốt lên nhiều rồi, có phải con đói rồi không? Mẹ đi làm cơm cho con.”
“Không cần đâu ạ.’ Bé Thiên từ chối: “Sắc mặt của mẹ không tốt, mẹ về phòng nghỉ ngơi đi, con đi làm cơm cho.”
“Sao lại thế được!” Trần Nam Phương kêu lên, cưng chiều sờ đầu cậu: “Đợi con lớn rồi thì giúp mẹ nhé?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!