Chương 13
Ngay sau đó điện thoại anh bỗng reo lên.
Trong chớp mắt bầu không khí trong xe như trầm xuống, Trần Nam Phương nhìn thấy một chữ “Nhã” trên màn hình điện thoại anh.
“Em đợi anh ở phòng làm việc đi, anh đến ngay.”
Quả nhiên là Tô Thanh Nhã.
“Anh có việc gấp thì đi đi.’ Trân Nam Phương thấu tình đạt lý mở miệng: “Em tự về cũng được.”
Hà Minh Viễn liếc nhìn cô một cái rồi bảo Trịnh Hoàng Bách dừng xe.
Đợi cô xuống xe rồi, Trịnh Hoàng Bách mới tấm tắc nói: “Nếu không tận mắt nhìn thấy, thật sự tôi không tin được một con thỏ trắng mềm mại thế này lại dám mạo hiểm ở bên cạnh anh một mình vậy đâu, anh không định đánh nhanh thắng nhanh luôn hả?”
“Hừ, cô ta không xứng để chết sớm như vậy.”
Trịnh Hoàng Bách sờ sờ cổ: “Anh hận cô ấy đến vậy luôn sao!”
Trân Nam Phương bước xuống xe, bắt đầu mờ mịt chẳng biết phải đi đâu về đâu.
Cô không dám trở về bên cha mẹ, sợ bị bọn họ đánh mắng, sự xa cách đó khiến cô rất đau lòng.
Cô lại càng không muốn quay về cái biệt thự kia của Hà Minh Viễn, đối với cô nơi đó không khác gì địa ngục.
“Thật quá thảm thương mà.” Cô chậm rãi bước đi, nghĩ lại những chuyện đã xảy ra gần đây: “Làm sao để chạy trốn cơn ác mộng này đây?”
“Nam Phương!”
Nghe thấy có người gọi mình, Trần Nam Phương dừng bước, vừa quay đầu nhìn, đồng tử chợt co rút lại.
“Triệu Lập Thành?” Cô sững sờ nhìn anh bước đến, lúc này mới sững sờ nghĩ đến những lời của Hà Minh Viễn, bạn trai cũ của cô đến Thâm Quyến tìm cô thật này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!