Sau khi Lục Tư Thần rời đi, mọi người đều nhìn Nguyệt Linh với ánh mắt chứa đầy sự ghen tỵ. Tô Tử Nhiên cũng không ngoại lệ.
- "Bạn bè 'zới nhao' mà không nói là có 'zai' đẹp đến thế. Đúng là đứa bạn tồi, dỗi!" - Tô Tử Nhiên tức giận quay đi chỗ khác.
Nguyệt Linh ngơ ngác nhìn Tô Tử Nhiên.
- "Ơ, mình đâu có quen anh ta đâu, tự nhiên anh ta đến tìm tớ chứ tớ có biết gì đâu"
- "Không biết mà người ta đến tận lớp chúc học tốt? Điêu. Không nói nhiều nữa, dỗi là dỗi!"
- "Haizz, tớ thật sự không có quen anh ta, anh ta là người của Lục Gia, mà Lục Gia với Nam Cung Gia tuy không có thù hằn gì với nhau nhưng cũng không thân thiết gì. Tớ cũng luôn được các anh dặn là không được tiếp xúc với anh ta nữa đấy!" - Nguyệt Linh cật lực giải thích cho Tô Tử Nhiên hiểu.
- "Hừm, thật không đấy?" - Tô Tử Nhiên ngờ vực hỏi.
- "Thật đấy! Tớ không đùa đâu!"
- "Xí, tạm tha cho đấy"
- "Nô tì cảm ơn Hoàng Hậu Nương Nương ạ~"
- "Đồ dẻo miệng" - Tô Tử Nhiên cười tươi nhéo má Nguyệt Linh.
Giờ học nhàm chán kết thúc, Nguyệt Linh phải lên thư viện mượn ít sách nên Tô Tử Nhiên đứng ở trước cổng trường đợi. Trong lúc đang tìm sách, bỗng một nhóm người bước đến, người cầm đầu là cô gái mà Nguyệt Linh gặp hồi tối hôm qua Lăng Tố Y, phía sau là năm cô gái khác, nhìn trông rất dữ tợn.
Cô gái cầm đầu bước lên trước cao ngạo nói (Lăng Tố Y và đàn em của cô ta chưa nghe được tin tức ở canteen của Nguyệt Linh nha):
- "Mày là con nhỏ Nam Cung Nguyệt Linh à? Nghe nói anh Lục đích thân đến lớp tìm màu, xem ra mày chắc là một con hồ ly tinh ghê tởm tu luyện nghìn năm rồi nhỉ, bảo sao lại cướp người yêu của người khác một cách trắng trợn và dễ dàng như vậy. Nhưng mà đừng tưởng như thế là hay, dám cướp vào thứ mà tao chưa có thì đừng tưởng là tao sẽ dễ dàng bỏ qua. Lăng Tố Y tao trước giờ muốn gì có đó và cũng chưa từng thua ai. Người đâu, lên giữ tay giữ chân nó lại cho tao!"
Đám người phía sau lao đến giữ tay và chân Nguyệt Linh lại, do có tới tận năm người nên Nguyệt Linh khó có thể chống cự lại được.
Lăng Tố Y bước đến bóp miệng Nguyệt Linh.
- "Sao nào con hồ ly tinh kia? Dáng vẻ lúc này của mày tệ hại lắm đấy, nói gì thì nói, một con hồ ly tinh chuyên giật đồ của người khác thì làm sao mà bằng tao được?"
Nguyệt Linh tức giận liếc Lăng Tố Y, từ bé đến lớn chưa một lần cô bị bắt nạt như vậy, dù cho cô có làm sai đến mức nào đi nữa thì cùng lắm chỉ bị mắng vài câu là xong. Thấy Nguyệt Linh liếc mình, Lăng Tố Y tức giận tát vào mặt Nguyệt Linh một cái thật mạnh. Mạnh đến nổi in rõ năm ngón tay, xung quanh thì rướm máu. Nhìn thôi là đủ hiểu nó đau đến mức nào rồi.