Thẩm Quân Dụ quay đầu, trầm mặc nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, sâu xa nói: "Tôi đã điều tra cô ấy hai tháng nay, vừa lúc mới bắt đầu, chỉ là thử một lần, lại không nghĩ đến, có thể làm cho tôi điều tra ra nhiều thứ như vậy."Tưởng Thiên Lỗi sắc mặt lãnh đạm, lưu chuyển hai tròng mắt, chậm rãi nhìn văn kiện, tư liệu chứng minh, Như Mạt là hợp tác với Tần Vĩ Nghiệp như thế nào, trong sự nghiệp từ thiện, làm thế nào tham ô công quỹ, thậm chí giả công văn, lúc phát sinh nhiều lần thiên tai, đều hư báo tình tiết vụ án, tham lam độc chiếm khoản hỗ trợ thiên tai! Hai tròng mắt anh lưu chuyển, khuôn mặt siết lại, tập trung một tia cảm xúc kỳ quái...
Thong thả lật nhìn trang tiếp theo của phần văn kiện.
Giữa văn kiện đính kèm một tấm hình, là ảnh chụp Như Mạt ngồi một mình giữa một phòng ăn, cùng một quan chức nào đó gặp mặt, giữa mặt bàn đặt vài phần văn kiện, bên trong cho thấy cô cùng với quan chức chống thiên tai, đàm phán về vấn đề tham ô, thông qua việc giả tạo văn thư, cùng với hư báo tình tiết vụ án, tầng tầng lớp lớp đem các khoản tiền quyên góp từ thiện, độc chiếm gửi vào tài khoản ngân hàng của mình, mặt trên còn có tư liệu, ghi chú rõ tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ của Như Mạt, đạt tới gần hai mươi ba tỷ tiền vốn! !
Một trận phẫn nộ bừng bừng dâng lên! !
Sắc mặt Tưởng Thiên Lỗi lập tức lạnh lẽo, hai tròng mắt lóe ra, lật lại xem phía dưới văn kiện, ở giữa có tư liệu hạng mục về sự hợp tác của cô và rất nhiều quan chức, hình ảnh, ghi âm, bao gồm sau khi ly hôn với Tần Vĩ Nghiệp, thỉnh thoảng gặp mặt, đều đàm luận công việc liên quan đến quyên góp từ thiện, thậm chí còn dưới sự cầu xin của dì Tần, cô có vài buổi tối, còn nằm trên giường của Tần Vĩ Nghiệp, vượt qua đêm dài dằng dặc.
Đôi mắt anh kịch liệt run run, trong đầu không tự chủ nhớ tới, cái đêm mưa rền gió dữ kia, chính mình phẫn nộ lúc nhìn thấy Như Mạt bị cưỡng hiếp, suy nghĩ một chút lúc đó, liền tức giận và buồn cười, anh cấp tốc lại lật văn kiện xem, thậm chí nhìn thấy khoảnh khắc Như Mạt cùng Tần Vĩ Nghiệp ở song cửa đóng chặt, bộc lộ ánh nhìn ái muội, toàn bộ thế giới của anh, đều hỗn độn lủi đến vô số những mùi vị phẫn nộ.
Văn kiện lại được lật thêm một tờ.
Giữa văn kiện hiện ra tài khoản tiền vốn ngân hàng của Tần Như Mạt, mỗi một khoảng thời gian, liền sẽ bí mật lợi dụng tài khoản của người khác, chuyển tới tay một người khác.
Tưởng Thiên Lỗi lưu chuyển ánh mắt, đang tức giận lại bộc vài phần nghi hoặc, nhìn mặt trên tên và số tài khoản, số tiền lên đến hơn mười tỷ, cau mày.
Thẩm Quân Dụ nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi lại giải thích nói: "Như Mạt tiểu thư ở mỗi giai đoạn, nhất là lúc trong nước xảy ra thiên tai, tham ô được tiền quyên góp, đều sẽ ở mỗi giai đoạn ấy, chuyển đến tài khoản của một vài người ở một nơi nào đó, tôi lúc đó cũng rất nghi hoặc, vì điều tra chuyện này, dò hỏi từ Văn Văn, vậy mà phát hiện, những người được chuyển tiền vào tài khoản, ở mỗi một thời kì, đều sẽ trúng độc chết một cách kỳ lạ!
Tưởng Thiên Lỗi cắn răng, hai tròng mắt lóe ra, không thể tin nổi nhìn về phía Thẩm Quân Dụ.
P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail :
[email protected] Thẩm Quân Dụ tiếp tục nhìn Tưởng Thiên Lỗi, chính mình cũng thập phần nghi ngờ nói: "Tôi thực sự không có cách nào nghĩ rằng, Như Mạt tiểu thư cư nhiên lại cùng với chuyện một vài người chết có liên quan, thế nhưng tôi đến nơi, cư nhiên từ con đường tối tăm, nghe thấy một tin tức đáng sợ, nhưng tin tức này là lúc tôi trên đường trở về, mới thu được !"
Một chiếc Rolls-Royce màu đen, đã thong thả lái vào bãi đỗ xe, rất nhiều những chiếc xe của vệ sĩ, cũng đã lái tới theo, tại nơi tối tăm mà hoang vắng này, sáng lên ánh đèn màu trắng.
Tưởng Thiên Lỗi cứ như vậy nương theo bóng mờ trên xe, lại lạnh lùng nhìn về phía Thẩm Quân Dụ.
Thẩm Quân Dụ cũng đờ ra, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nói: "Tôi nghe thấy một vài bí mật của tổ chức hắc đạo, nói có liên quan đến kẻ đứng đầu trong tập đoàn sát thủ tàn nhẫn nhất nước Mỹ, ở tại huyện Từ Văn này!"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức chớp lóe, nhìn anh ta.
Thẩm Quân Dụ không chút che giấu suy đoán của mình, yếu ớt nói: "Thế giới này, vốn sẽ không có chuyện trùng hợp như thế! Điều tra chính là đem tài tình, kết hợp lại cùng một chỗ, mới có thể phát hiện ra chuyện thú vị! ! Mà hành vi của Như Mạt tiểu thư quái dị đến mức, khiến cho tôi cảm thấy, có lẽ cô ấy chính là một người của tập đoàn sát thủ này! Về phần thân phận của cô ấy là như thế nào, tôi vẫn còn chưa rõ lắm, mặc dù tất cả mọi chuyện vẫn còn ấn giấu, thế nhưng có chuyện, khiến tôi cảm thấy thập phần khiếp sợ!"
"... ... ..." Tưởng Thiên Lỗi nặng nề thở dốc, hai tròng mắt sắc bén lóe lên, nhìn Thẩm Quân Dụ.
Thẩm Quân Dụ quay mặt sang, sâu xa nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, dừng lại một lúc, cuối cùng mới mở miệng nói: "Khả Hinh tiểu thư bị hoa hồng đâm, trúng độc ong, chính là từ một thôn trang nào đó của huyện Từ Văn, ong độc nổi tiếng nhất, lấy ra nọc độc, điều phối mà thành, mà tài khoản của mấy người nhận tiền từ Như Mạt tiểu thư, cũng đồng thời bị trúng nọc ong này, không hiểu sao bỗng tử vong, chính phủ từng vì chuyện này, mà muốn lên tiếng điều tra, nhưng đến cuối cùng, lại im hơi lặng tiếng."
Tưởng Thiên Lỗi trầm mặc một lúc lâu, ép buộc bản thân bình tĩnh tiếp tục lật xem văn kiện, nhìn thấy một tấm hình, là ảnh chụp một cửa hàng bán hoa nào đó, ánh mắt anh nhíu lại, tầm nhìn rơi vào một góc nào đó trong ảnh chụp bình thường này, có bóng dáng một cô gái sáng màu, mặc áo khoác màu xám, đeo kính râm, hai tay đút túi áo khoác, đứng trong đám người, lạnh lùng chăm chú nhìn bên này...
Thẩm Quân Dụ vươn tay, chỉ cô gái giữa ảnh chụp, tiếp tục yếu ớt nói: "Tấm hình này, là lúc tôi đi chuẩn bị hoa hồng tặng cho Đường tiểu thư trong cửa hàng bán hoa, thông qua phương pháp ghi hình, lúc đó tôi vẫn thấy quái lạ, cô gái trong tấm hình này, thần sắc hết sức không đúng, tôi vô thức chỉnh lớn hình ảnh cô ấy, thấy rõ mặt cô ấy, phát hiện cô ấy chính là nữ thư ký trước đây của Tần Vĩ Nghiệp !"
Tưởng Thiên Lỗi nheo mắt, nhìn về phía cô gái này.
Thẩm Quân Dụ hai mắt lóe lên, sau khi do dự vài phần, vẫn hướng về Tưởng Thiên Lỗi báo cáo lại: "Không lâu sau đó, tôi thấy khó hiểu chuyện này, liền âm thầm điều tra những vấn đề liên quan đến nữ thư ký này, phát hiện sau khi cô ấy bị cách chức, cư nhiên thần bí biến mất, lại ngoài ý muốn biết được, cô ấy gia nhập vào tập đoàn sát thủ, tôi liền suy nghĩ, đây có phải là chuyện đã được lên kế hoạch từ trước hay không, thời điểm vén toàn bộ chuyện này lên, chuyện kế tiếp, liền càng lúc càng thú vị !"
Tưởng Thiên Lỗi im lặng không lên tiếng, lại nhanh chóng lật xem một tờ văn kiện, nhìn thấy Thẩm Quân Dụ cư nhiên điều tra người nhà họ Tần, phát hiện Tần Vĩ Nghiệp vốn dĩ ở bao nhiêu năm về trước, kỳ thực đã từng cưỡng hiếp một nữ giúp việc trong nhà, chứng minh anh ta đã từng có tinh lực, trái tim lập tức như bị chặn lại hơi thở kịch liệt, không thể tin nổi, sâu xa nói: "Ý của cậu là nói... Tinh lực của Tần Vĩ Nghiệp, là về sau không có ?"
Thẩm Quân Dụ lại sâu xa nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nhanh chóng nói: "Chuyện này, là sau này tôi đe dọa tra xét từ một quản gia đã về hưu của Tần gia, hắn nói cho tôi biết, Tần thiếu gia chính là lúc tiểu thư mười tám tuổi tiến hành lễ thành nhân, không hiểu sao lại vì bị bệnh thương hàn, sau khi dùng qua rất nhiều loại thuốc, liền mất đi tinh lực, vì chuyện này, Tần gia còn khiến cho gia đình của các bác sĩ, thân bại danh liệt. Tôi về sau tìm được một gia đình bác sĩ của Tần gia, hắn lại kịch liệt phẫn nộ nói: Đây là cùng nhau âm mưu!"
Hai tròng mắt Tưởng Thiên Lỗi lóe lên, lồng ngực bắt đầu kịch liệt phập phồng không bình thường, trong đầu không khỏi hiện lên dáng vẻ lúc đó thiện lương của Như Mạt, ngón tay vô ý siết chặt trang giấy ————
Thẩm Quân Dụ lại nhanh chóng nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nói: "Lần này tôi cùng với Lãnh phó tổng điều tra, cư nhiên đồng thời phát hiện, viện trưởng bệnh viện chúng ta, lại là một thành viên của tổ chức dạ hành! ! Từng ở trong đêm lúc Đường tiểu thư bị dao đâm, hắn bí mật xuất hiện trong đêm dông tố đó."
Tưởng Thiên Lỗi khiếp sợ quay đầu, nhìn Thẩm Quân Dụ, cả người dâng lên một cỗ lửa giận hừng hực, nhớ ra Đường Khả Hinh phía sau lưng bị dao đâm, anh khẽ cắn răng gằn từng chữ một nói: "Ý của cậu là nói, viện trưởng cư nhiên chính là hung thủ đêm hôm đó đâm bị thương Khả Hinh!"
Thẩm Quân Dụ nhanh chóng gật đầu, thậm chí còn nói: "Hơn nữa, tôi vẫn luôn có một nghi ngờ, nhớ lại đêm đó Như Mạt tiểu thư phát bệnh tim, cũng thật sự là trùng hợp! Vừa vặn chính là lúc Khả Hinh bị đâm, bệnh tim của cô ấy liền tái phát càng lúc càng nghiêm trọng, thậm chí còn tình cờ lúc Tô thiếu gia không có ở bệnh viện, tất cả những chuyện này, tôi cảm thấy chính là cùng nhau âm mưu! ! Một lòng muốn moi tim Đường tiểu thư!"
Tưởng Thiên Lỗi trong nháy mắt ngửa mặt, hai tròng mắt lóe lên cái nhìn sắc bén đầy phẫn nộ, nhìn về phía bãi đỗ xe bên này được đèn xe chiếu rọi, khắp nơi ẩn giấu những bóng ma âm thầm lặng lẽ, toàn bộ thế giới, đều bị đảo lộn, đều bị quay cuồng, lồng ngực anh càng lúc càng phập phồng bất bình, càng lúc càng khó thở, tay nắm chặt văn kiện, soạt soạt tiếng giấy bị vo thành một cục vang lên, trên mặt run run thoáng qua một tia giận dữ đầy sát khí, cái loại bị bỡn cợt, bị lừa gạt, bị phản bội, tất cả hình thành từng đường vết thương lạnh buốt, cắt sâu thật đau đớn! !
Thẩm Quân Dụ cũng ý thức được cơn giận dữ của Tưởng Thiên Lỗi, lập tức không dám lên tiếng, trầm lãnh nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi từ từ kiềm chế hơi thở nặng nề, hai tròng mắt lóe lên, mới chậm rãi buông văn kiện nắm chặt trong tay ra, gân xanh lập tức lại biến mất, nhưng vẫn cảm thấy trong lòng dấy lên từng cơn lửa giận kịch liệt, anh yếu ớt mở cửa xe, muốn một mình cất bước đi ra khỏi chiếc xe...
"Tổng giám đốc! !" Thẩm Quân Dụ trong nháy mắt ngăn cản anh lại, vẫn có chút lo lắng nói: "Anh xác định, muốn một thân một mình đi lên sao? Mặc dù tôi không thể điều tra ra thân phận thực sự của cô ấy cùng với đám người bóng đêm rốt cuộc chính xác có quan hệ gì, thế nhưng một mình anh đi lên đó thực quá nguy hiểm!"
Tưởng Thiên Lỗi ngồi trong xe, nghe lời của anh ta, chỉ là dừng lại trong chốc lát, liền vẫn một thân một mình, đi về phía bãi đỗ xe bên cạnh thang máy!
Thẩm Quân Dụ hiểu ý Tưởng Thiên Lỗi, cũng nhanh chóng đi ra khỏi xe, ngẩng đầu nhìn bóng dáng nghiêm nghị của anh, một mình cất bước đi về phía trước, tuy muốn gọi vệ sĩ theo, nhưng vẫn trầm mặc!