Lý Tú Dung nhìn thật sâu vào đôi mắt Đường Khả Hinh, do dự rất lâu, cuối cùng lắc lắc đầu, yếu ớt nói: "Không phải! !"
Đường Khả Hinh lại khẩn trương cùng sốt ruột nhìn về phía bà ấy, hỏi: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào a?"
Đôi con ngươi Lý Tú Dung không ngừng lóe sáng, kéo con gái ngồi trên chiếc ghế nhỏ trong góc phòng bếp, bàn tay rét run, hơi run rẩy nắm lấy bàn tay của con gái, rồi nói tiếp: "Tất cả mọi người đem chuyện này, đặt ở trên người Tưởng lão, ai cũng suy đoán rằng trong quá trình sản xuất rượu nho đã xảy ra chuyện, thế nhưng lại không có ai quan tâm đến quan viên hợp tác với Hoàn Cầu!"
Hai mắt Đường Khả Hinh sáng ngời, khẩn thiết nhìn về phía Lý Tú Dung.
Lý Tú Dung liên tục thở dốc, đau lòng bất đắc dĩ nói; "Đáng thương cho ông ngoại, bà ngoại của con, cứ ra đi một cách không minh bạch như vậy , ngay cả oan hồn cũng có khi đã truy đuổi Tưởng lão, cùng lúc đó còn có cả đám người chưng cất rượu. Kỳ thực chuyện này, về sau mẹ mới biết, đây thật ra là một hồi chiến tranh giữa các quan viên! Lúc ấy vì để cho thị trưởng có thể nâng cao địa vị của mình, liền kéo theo cả quan viên giúp chúng ta khai phá vườn nho xuống nước! !"
Trái tim Đường Khả Hinh tê rần, nhìn về phía Lý Tú Dung, khẩn trương nói; "Ý của người là... Những quan viên này vì để cho mình có thể thăng chức nhanh, liền đem toàn bộ người trong thôn độc chết?"
Lý Tú Dung ngẩng đầu, nhìn về phía con gái, lại khẩn trương nắm lấy hai tay cô, thần kinh căng như dây đàn nói: "Khả Hinh! !Con phải biết, đây không chỉ là một người, mà là cả một tập đoàn! Một tập đoàn đáng sợ! Lúc đó mẹ trở lại, thăm hỏi rất nhiều người, mới rốt cuộc biết được trong buổi tối hôm ấy, lão trưởng thôn đã ở chỗ đó nghe thấy, ông ý nói đã từng có một ngày, chính ông ấy khi làm việc ở phòng nghiên cứu, không hiểu sao lại nghe được thanh âm lạ, liền kỳ quái dừng lại, thì nghe thấy có một quan viên nào đó gọi điện thoại, nói nhiệm vụ sắp sửa bắt đầu... Ông ấy không rõ, đây rốt cuộc là nhiệm vụ gì, thế nhưng ông ấy lại nghe được cái tên bí mật quan viên nói, nói được rồi, nếu như trang viên trồng nho hoàn thành, sẽ có rất nhiều quan viên được thăng chức! Cho nên tuyệt đối không thể để cho chuyện này xảy ra! Lúc đó lão trưởng thôn còn vì chuyện này mà cảm thấy quái dị, nhưng cũng không dám nói lung tung , cho đến khi thôn dân trúng độc, ông ý mới hiểu được tình huống đêm đó, nhưng lại bởi vì sợ, cho nên vẫn không dám nói ra, cho đến lúc mẹ cùng ông ấy nói chuyện , ông ấy mới dàn dụa nước mắt đem chuyện hôm ấy kể lại!"
"Điều này cũng không có thể trách ông ấy được, nhà ai cũng có vợ con, có đứa nhỏ, đều muốn người khôn thì giữ lấy mình..." Lúc bà nói, nhớ tới chính bản thân mình cũng chịu ủy khuất, chợt cảm thấy đôi mắt lại tràn đầy lệ.
Đường Khả Hinh nghe được, cảm thấy trong lòng một trận run rẩy, sắc mặt có vài phần trắng bệch, nặng nề thở vài cái, mới làm cho mình bình tĩnh trở lại, nhìn về phía mẹ mình hỏi lại: "Kia... Về sau thì sao ạ? Người và cha sao có thể lại để cho chuyện này tiếp tục được điều tra?"
Lý Tú Dung dừng lại một chút, mới nói tiếp: "Hoàn Cầu từ sau chuyện này, vốn xảy ra đại sự! Nhưng bởi vì được ủy viên Trương nỗ lực bảo vệ, nên tập đoàn cũng vì thế được bảo vệ, chuyện này, còn có một phần công lao của cha con! Cha con lúc đó tự mình giới thiệu, nói mọi người trong Hoàn Cầu, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện này có trời đất chứng giám, càng không e ngại công bố chân tướng! Nhưng ít nhất muốn trả lại công đạo cho hơn trăm vạn công nhân! ! Thì tập đoàn sẽ phải đối mặt với rất nhiều sóng gió, liên lụy đến mơ ước cùng kế sinh nhai của biết bao nhiêu người, chính phủ cũng sẽ không vì hơn ba trăm thôn dân tử vong, mà để cho một tập đoàn khổng lồ như thế đóng cửa! Thế nhưng con cũng nói, bí mật là không thể giấu được ,rồi sẽ có một ngày bị phát hiện.Từ sau sự kiện thôn dân trúng độc chì tử vong, Tưởng lão cùng cha con mơ hồ phát hiện ra, có người mưu đồ muốn mượn bí mật này lật đổ Hoàn Cầu, thậm chí nhắm thẳng vào Tưởng lão! Phải biết rằng Tưởng lão thế nhưng nhân vật trọng yếu ở Hoàn Cầu ! Cha con vẫn cảm thấy sự kiện trúng độc chì nhiều năm trước có gì đó rất kỳ quặc, liền muốn phái người đi điều tra, để cho chuyện này triệt để lắng xuống, không thể trở thành họa lớn cho Hoàn Cầu! Khi đó, trong lòng mẹ đối với chuyện ông bà ngoại mất, vẫn có oan khuất, liền quyết định trở về một chuyến , mới đầu cha con còn không chịu, thế nhưng mẹ khăng khăng đi trước, bởi vì mẹ lớn lên ở đó, mặc dù người trong thôn đại đa số đều tử vong, thế nhưng ngoài núi kỳ thực vẫn còn gia đình sinh sống, mẹ nghĩ muốn thông qua dấu vết để lại, nhìn xem có thể phát hiện ra một chút chân tướng hay không. Ai biết lúc mẹ trở về, thật vô cùng đáng sợ , gia viên mỹ lệ thời thơ ấu kia , vậy mà trong nháy mắt giống như Quỷ thành, chỉ có nho giống lúc đó cha con chọn, là vẫn nguyên như cũ ở nơi đó không có người sắp xếp, cắm rễ nảy mầm, mẹ thực sự kích động, liền cắn răng đem chuyện này tra xét cho rõ ràng! Thế nhưng ai biết được, điều tra nghe ngóng đến cuối cùng, mẹ mới phát hiện, căn bản là không tra được, bởi vì chuyện này dính dáng đến rất nhiều người!"
Đường Khả Hinh nắm chặt lấy hai tay của bà, khẩn trương nói: "Liền bởi vì như vậy, mà mẹ về nhà điều tra sự việc bị phát hiện ! Cha lại vì xảy ra sự kiện phóng hỏa mà phải vào tù, người liền bị những người ẩn giấu trong bóng đêm ấy dằn vặt đến đáng sợ!"
Đôi mắt Lý Tú Dung rưng rưng, cúi đầu, chịu đựng sự ủy khuất cùng hoảng sợ nói: "Bọn họ không phải là người, bọn họ là một đám ma quỷ, vì đạt được mục đích, giết người không chớp mắt! ! Dục vọng cùng quyền lợi là thứ đáng sợ nhất trên thế giới này, nó có thể làm cho người ta biến thành ma quỷ!"
"Mẹ!Con vẫn có chuyện không hiểu!" Đường Khả Hinh khẩn trương nhìn về phía Lý Tú Dung, nói: "Cha con là nhân vật quan trọng của Hoàn Cầu, vậy vì sao cha vào tù, mẹ lại không đi cầu cứu người nhà họ Tưởng?"
"Cầu cứu?" Lý Tú Dung phẫn hận nhìn về phía Đường Khả Hinh, nghiến răng nghiến lợi nói; "Ta đến chết cũng sẽ không đi cầu bọn họ! Ta đến chết cũng không muốn ta cùng con gái của ta bị vướng vào chuyện này. Ta đến chết cũng không muốn các con phải chịu khổ giống ta như vậy! Ta đến chết cũng không muốn con ta cùng hai nhà Trang, Tưởng này có bất kỳ mối quan hệ nào cả!"
"Mẹ! !" Đường Khả Hinh hiếu kỳ chính là một chuyện khác, kinh hãi nói; "Nhưng là chuyện này cũng đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi, Hoàn Cầu cũng được thủ tướng cùng ủy viên Trương che chở nhiều năm, hẳn là đã qua đi? Vì sao Hoàn Cầu vẫn còn liên tiếp xảy ra những việc như vậy chứ? Chẳng lẽ Hoàn Cầu thực sự còn có nhược điểm nào đó, bị người nắm ở trong tay?"
Lý Tú Dung nhanh chóng đối với con gái nói: "Con phải hiểu được rõ ràng chuyện này, Hoàn Cầu năm đó được ủy viên Trương cùng cha của ông ta giúp đỡ, giữ được Hoàn Cầu không có việc gì, cái nợ này cần phải trả! Năm đó hơn ba trăm người dân bỏ mạng, bao nhiêu sinh mạng của quan viên cùng Tưởng lão buộc cùng một chỗ, Tưởng lão nếu như không phải trả một cái giá đắt , thì ông ta có thể giữ cho Hoàn Cầu này đời đời thế thế vinh quang hay sao?"
Đường Khả Hinh tức khắc hỏi: "Vậy Hoàn Cầu có thứ gì đó, bị uy hiếp sao?"
Lý Tú Dung thở gấp vài lần, lại nhanh chóng nói: "Năm đó sự kiện hơn ba trăm người tử vong, Tần lão cũng trúng độc bỏ mình, thế nhưng thiếu gia Tần gia, tức là cha của thị trưởng trước, Tần Như Lãng đối với chuyện này tức giận bất bình, liền muốn vì cha mình hạ lệnh tra rõ chuyện này, nhưng bởi vì nói chuyện với Tưởng lão trong một đêm, ông ta liền trở nên trầm mặc , từ đó Tần gia liền cùng Tưởng, Trang hai nhà kết thành thế giao, đêm đó, bọn họ rốt cuộc nói chuyện gì, ta mặc dù không rõ ràng lắm, thế nhưng ta về sau nghe nói, sự kiện trúng độc chì này đã bị người sau điều tra rõ! Bọn họ liền kiểm tra đối chiếu sự thật còn có văn kiện bí mật chân chính của Tưởng Trang hai nhà, toàn bộ được cất giấu ở một nơi! Tập đoàn từ đó bình an vô sự! Hỗ trợ, kiềm chế lẫn nhau.Thế nhưng văn kiện bí mật này, rốt cuộc được cất giấu ở nơi nào, ta không biết, ta chỉ nghe nói, ban đầu bị Tưởng lão đoạt được, cất giữ ở một chỗ, về sau lại bí mật biến mất..."
Đường Khả Hinh trong nháy mắt nhớ tới chai rượu đỏ kia, ánh mắt chợt lóe, tức khắc trái tim như vỡ vụn, sắc mặt tái nhợt, yếu ớt nói; "Mẹ... Nếu như chúng ta... Có thể tìm được tư liệu này... Có phải nếu tiêu hủy nó, tất cả mọi người đều bình an vô sự?"
Lý Tú Dung trầm trọng nhìn về phía con gái, tức khắc gật đầu, nói; "Đúng! !Tất cả mọi người đều bình an vô sự! Bao gồm cả những người giết người như ma quỷ đó!"
"Vậy hơn ba trăm thôn dân, bao gồm ông ngoại bà ngoại, còn có những đứa trẻ đáng thương đó, toàn bộ bị chết oan sao?" Đôi mắt Đường Khả Hinh tràn đầy lệ nói.
"Khả Hinh! !" Lý Tú Dung bất đắc dĩ nắm chặt tay cô, nghẹn ngào rơi lệ, lời nói thấm thía: "Sinh mệnh con người thực sự yếu đuối! ! Nếu như con không thể làm cho mình trở lên cường đại, thì sẽ có một ngày nào đó con bị người khác khi dễ!"
"Không phải như thế!" Đường Khả Hinh nhanh chóng nhìn về phía bà, kích động nói: Con vẫn không tin có quỷ thần, thế nhưng con tin có tín ngưỡng! ! Mỗi sinh mệnh trong thôn, đều là thuần khiết như vậy! Chúng ta không thể luôn luôn một mực hi vọng thượng đế sẽ có thưởng phạt phân minh, bởi rốt cuộc có thượng đế hay không? Con vẫn đang suy nghĩ vấn đề này! Ông ấy quản được nhiều như vậy sao? Chúng ta không thể cứ thụ động cảm thấy, người khác cao cao tại thượng, chúng ta liền sẽ phải chịu khi dễ! Đây là là lý luận đích thực của thế giới sao? Tuyệt đối không có cái lý luận như vậy! Con không thể để cho chuyện này bị vùi lấp như vậy được, con cũng không thể để cho cha mẹ, bị ma quỷ trong bóng đêm khi dễ! Con không phục! ! Con không phục! ! !"P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail :
[email protected]"Khả Hinh! !" Lý Tú Dung đau lòng kích động nắm lấy tay của con gái nói: "Con chỉ là một người bình thường! Con có thể làm cái gì a? Chuyện này, con không cần lo nhiều như vậy! !"
"Mẹ! !" Đường Khả Hinh sắc mặt ngưng trọng kích động nhìn về phía mẹ mình, nghẹn ngào nói: "Đó là hơn ba trăm thôn dân a! Bên trong còn có thật nhiều người làm ra những cống hiến đối với rượu nho của nước ta! Bao gồm cả thân nhân của họ, bằng hữu, cha mẹ của người, còn có những người nghiên cứu rựơu đỏ trong sở nghiên cứu kia nữa,! Hoàn Cầu cũng không thể vẫn tiếp tục như vậy! ! Con ở Hoàn Cầu làm việc đã lâu, chứng kiến đồng nghiệp của con, cấp trên của con mang lại cho con sự nhiệt tình cùng ấm áp, sư phụ mang lại cho con sự yêu mến cùng tín ngưỡng! ! Bọn họ phải đổ mồ hôi và máu, trí tuệ và sự nhiệt tình, làm sao lại có thể để cho những người cao quý như vậy bị lạm sát vô tội chứ? ! ! Vì sao mơ ước của họ lại bị những thứ ma quỷ kia trói buộc chứ! ?Con không phục! ! Con tuyệt đối không phục! !
"Khả Hinh! !" Lý Tú Dung lại đau lòng nhìn về phía con gái , rơi lệ nói; "Con muốn làm gì a? Con rốt cuộc muốn làm gì a? Con đừng dọa mẹ! ! Đừng như vậy! Mẹ nói cho con biết chân tướng này, chỉ là hi vọng con có thể bảo toàn được tính mạng! Không phải muốn con đi làm những chuyện khác a?"
Đường Khả Hinh dường như nghe được tiếng gọi của đồng nghệp ở khách sạn, những người đó không phải cẩn trọng nhưng tràn đầy nhiệt tình, cùng nhau bảo vệ cái nơi mà coi như gia đình kia, những đồng nghiệp không ngừng khẩn trương làm việc, đang mệt mỏi thở dốc, những người đang từng ngày sống trong khói dầu, dùng hết công sức của mình làm ra những bàn mỹ thực, lại ở khi yến hội qua đi, trầm mặc ngồi xổm trước bếp lò, ăn bữa tối thanh đạm bằng bánh mỳ, Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên hai người đàn ông vì Hoàn Cầu cống hiến tận tâm tận lực, có đôi khi ở trước bàn làm việc ánh mắt chuyên sâu, khiến lòng người kích động như vậy, nước mắt của cô từng giọt, từng giọt chảy xuống ...
"Khả Hinh! ! Hoàn Cầu nếu như hiện tại mà chấn động, liền có thể sụp đổ chỉ trong một đêm!Con nhất định không được liên quan đến chuyện này, mẹ van cầu con!" Lý Tú Dung lại khóc nói.
"Mẹ..." Đường Khả Hinh nghe thấy lời này, đột nhiên lại kích động rơi lệ nhìn về phía bà, thật tình nói: "Chúng ta là mang theo tình yêu đi tới cái thế giới này , không chỉ là do mẹ dưỡng dục,cha giáo dục, còn có thật nhiều thật nhiều... Con gái làm việc trong một tập đoàn, nhận được phòng làm việc sáng sủa, tứ bút, trí tuệ, tín ngưỡng, yêu mến, tất cả tất cả những cái đó! Hết thảy tất cả, nếu như con một chút cũng không chịu trách nhiệm, thì lấy đâu ra mặt mũi nói chuyện về tín ngưỡng? Lấy đâu ra mặt mũi đối diện với những đồng nghiệp cùng con đồng sinh đồng tử! ?"
"Khả Hinh! ! ! Con muốn làm gì?" Lý Tú Dung nhất thời kích động khẩn trương nhìn về phía con gái! !
****
Mưa đêm, vô số người trong bóng tối, đang từng bước từng bước hướng về con hẻm nhỏ đi tới...