Chỉ huy ba đội trình diễn, cùng lúc bắt đầu vung đôi tay lên, bắt đầu tấu “Hành khúc hôn lễ” kích động lòng người
Trần Mạn Hồng và Tào Anh Kiệt đã đứng ở đầu kia hoa cầu, nhìn tất cả tân khách đều đứng lên, nhìn mình nhiệt liệt vỗ tay, rốt cuộc hai người bọn họ bắt đầu có chút căng thẳng !
"Người anh em! ! Cố lên! !" Lần đầu tiên Tô Lạc Hoành làm rể phụ, mình cũng có chút căng thẳng!
Tào Anh Kiệt gật đầu, đè nén tâm trạng căng thẳng, thở ra một hơi, mới dắt Trần Mạn Hồng nở nụ cười hạnh phúc, cùng nhau bước lên cầu hoa thật dài, chậm rãi đi tới đài chứng hôn.
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên một lần nữa.
Bong bóng màu hồng bồng bềnh bay đến.
Đội chỉ huy du thuyền bên bờ biển vừa thổi huýt gió, mười hai con Cá Heo Nhỏ đáng yêu, ở trong mặt biển xanh, càng không ngừng biểu diễn vũ điệu ánh trăng!
Chúng tân khách kích động rối rít kêu lên.
Chú rể cô dâu ở trong không khí kích động, đi qua cầu hoa thật dài, đi tới đài chứng hôn, cùng nhau mỉm cười đứng thẳng.
Rể phụ và dâu phụ phân ra hai bên, mỉm cười chờ đợi.
Âm nhạc sôi động rốt cuộc từ từ ngừng lại, tất cả tân khách ngồi xuống, xung quanh chỉ có tiếng sóng biển dịu dàng.
Người chủ trì thấy cô dâu chú rể đã đứng ở trước khán đài chứng hôn phủ đầy hoa bạch hợp trắng tinh, trong tiếng im lặng, mời hai người chứng hôn lên trước, nói lời chúc mừng.
Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên nghe gọi, liền cùng nghiêm túc đứng dậy, thân sĩ, phong độ cài cúc áo tây trang xong, một người to lớn cao ngạo, nghiêm nghị, một người phong cách như ông vua, chậm rãi đi về phía dưới đài chứng hôn, bước lên ba bậc thang, đi về phía trước đài chứng hôn, nhìn cô dâu chú rể ở trước mặt, đồng thời mỉm cười.
"Mời Tổng Giám đốc Tưởng nói lời chúc mừng trước!" Người chủ trì mỉm cười xin phép.
Tưởng Thiên Lỗi nghe xong, liền trong tiếng im lặng, đi tới trước đài chứng hôn, nhìn Trần Mạn Hồng hôm nay mặc áo cưới trắng tinh, rất xinh đẹp mộng ảo, có chút xấu hổ cười hạnh phúc, anh hơi trầm ngâm, rốt cuộc thật lòng, mỉm cười nói: "Mạn Hồng, cô là quản lý vô cùng ưu tú của Khách sạn Á Châu tôi, cô cẩn trọng, thái độ nghiêm túc, để cho tất cả nhân viên khách sạn chúng ta đều có chút khâm phục, hôm nay là ngày vui của cuộc đời cô đi về phía thiên đường hạnh phúc, tôi hi vọng cô có thể nhớ thời khắc hạnh phúc này, vì thời khắc hạnh phúc này, yêu người cô yêu, cô phải cảm ơn người yêu mình. Đồng thời, tôi cũng đại diện toàn thể nhân viên Khách sạn Á Châu, chúc mừng cho cô, nói một câu, nhiều năm nay cô đã vất vả. . . . ."
Trần Mạn Hồng lại bị cảm động, cúi đầu, cố nén nước mắt.
"Tương lai, tôi tin chắc cô sẽ hạnh phúc, bởi vì Tào Phó tổng là một người đàn ông dũng cảm, quả quyết, rất chung tình." Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười nói xong lời chúc mừng.
Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt lần nữa.
"Cám ơn Tổng Giám đốc Tưởng. . . . . ." Trần Mạn Hồng và Tào Anh Kiệt cùng khom người cám ơn.
"Mời Tổng Giám đốc Trang nói lời chúc mừng." Người chủ trì mỉm cười nói.
Trang Hạo Nhiên nở nụ cười nhiệt tình đẹp trai, đứng ở giữa đài chứng hôn, nhìn khuôn mặt trí tuệ, của Tào Anh Kiệt, thật lòng nói: "Anh Kiệt, con người khi còn sống, có thật nhiều thời khắc chúng ta phải quý trọng và ghi khắc, thế nhưng thời khắc này, cậu tuyệt đối cần ghi khắc nhất. Bởi vì trong biển người mênh mông, chúng ta gặp gỡ vô số người, nhưng chỉ có một người có thể chấp nhận mỗi thời khắc trong tương lai, cùng cậu cùng chung hoạn nạn, đồng cam cộng khổ, chỉ riêng tâm ý của cô ấy, cậu cũng phải biết ơn cô gái đang đứng ở bên cạnh cậu, bởi vì cô ấy vô cùng dũng cảm và không dễ dàng. . . . . ." "
Tào Anh Kiệt kích động gật đầu, lại nhìn Trần Mạn Hồng.
Trần Mạn Hồng cũng im lặng cảm khái rơi lệ.
Trang Hạo Nhiên lại kích động nhìn Tào Anh Kiệt, thâm tình nói: "Biết cậu đã nhiều năm, cậu là một đồng nghiệp vô cùng thông minh, sáng lạn, nhanh nhẹn, có phương hướng thật rõ ràng. Về công, cậu làm việc mạnh mẽ và kiên quyết, làm việc quyết đoán, về tư, lúc tôi cô đơn hay buồn bã thì cậu vừa là một người bạn cũng là người thân, tôi vô cùng hạnh phúc. Cám ơn cậu nhiều năm qua, vì Hoàn Á tận tụy nổ lực bỏ ra! Tương lai, tôi tin chắc cậu sẽ hạnh phúc, bởi vì Quản lý Trần là một cô gái xinh đẹp, thông minh, rất chung tình!" Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói xong lời chúc mừng! !
Tiếng vỗ tay của mọi người nhiệt liệt vang lên lần nữa! !
"Cám ơn Tổng Giám đốc Trang. . . . . ." Tào Anh Kiệt và Trần Mạn Hồng đồng thời kích động cám ơn.
"Mời người chứng hôn rời khán đài, Mục Sư vào vị trí! !" Người chủ trì trong từng tiếng vỗ tay kích động, mời Mục Sư bắt đầu tuyên đọc lời thề! !
Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên mỉm cười đứng ở một bên, Mục Sư mỉm cười từ phía sau đi ra, đầu tiên vui mừng chúc mừng cho cô dâu chú rể, sau đó tay cầm Thánh Kinh, tuyên đọc lời thề, rồi đến trao đổi nhẫn cưới trong nhà kính hoa hồng! ! !
Vào giây phút kỳ diệu này, Lâm Sở Nhai và Nhã Tuệ đồng thời mỉm cười tiến lên, lấy ra nhẫn cưới nam nữ, đi tới nhà thủy tinh lãng mạn, cùng các tân khách chứng kiến Tào Anh Kiệt và Trần Mạn Hồng, hai người hạnh phúc trao đổi nhẫn cưới.
Khi chiếc nhẫn cưới mang vào trong tay cô dâu chú rể, bọn họ cùng thâm tình nhìn đối phương thật sâu, cũng kích động tràn lệ nở nụ cười.
"Mời chú rễ mở khăn che mặt, hôn cô dâu!" Người chủ trì nở nụ cười vui vẻ nói.
Chúng tân khách ầm ầm ngồi xuống, lại nhiệt liệt vỗ tay! !
Tào Anh Kiệt trở nên kích động mỉm cười tiến lên, đôi tay run rẩy cưng chìu nhẹ vạch khăn voan trên đầu vợ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của vợ, cảm giác ngọt ngào thương yêu dâng lên, cũng không nhịn được ôm nhẹ eo nhỏ của cô, ở trong từng trận tiếng vỗ tay chúc mừng, hôn nhẹ lên môi đỏ mọng của vợ. . . . . .
Rầm rầm rầm! ! Pháo hôn lễ vang lên lần nữa!
Vô số giấy màu bay đầy trời, chim bồ câu trắng tinh giương cánh bay lượn, trên bầu trời bay lên vô số banh vải nhiều màu, cá heo ở trong từng trận tiếng vỗ tay và âm nhạc sôi động, đồng thời trình diễn vũ điệu ánh trăng, phát ra tiếng kêu vui vẻ . . . . . .