Thư Vấn xem xong tin tức, cả người giật mình sững sờ tại chỗ.
Đây là thế lực nào mà chỉ trong một đêm đã để cho cự đầu của thành phố A bị lật thuyền.
Cô chợt nhớ tới lời người đeo mặt nạ nói tối qua, anh ta nói Lâm Trạch Thần không về được nữa.
Làm sao anh ta biết trước Lâm Trạch Thần không về được? Chẳng lẽ chuyện này là do anh ta làm?
Nếu là anh ta làm, vậy lúc trước cô đoán người đàn ông đeo mặt nạ là bạn tốt của Lâm Trạch Thần sẽ không đúng.
Hơn nữa bạn tốt của Lâm Trạch Thần cũng không thể có thủ đoạn như vậy, một đêm làm cho Lâm thị phá sản.
Nếu không phải là bạn tốt của Lâm Trạch Thần, vậy vị Dạ tiên sinh này sẽ là ai?
Đầu Thư Vấn muốn nổ tung.
Nhưng mà cũng may Lâm Trạch Thần đã bị người ta giải quyết, về sau cô không cần phải lo lắng nữa.
Chỉ là cô vừa thoát khỏi tay Lâm Trạch Thần, lại bị tên biến thái khác theo dõi!
Thư Vãn suy nghĩ một chút sau đó tìm quản lý khách sạn để xem camera.
Kết quả chỉ có camera giám sát Lâm Trạch Thần ra vào phòng cô, mà camera giám sát liên quan đến người đàn ông
kia, lại bị xóa hết.
Điều này làm cho Thư Vãn càng cảm thấy thân phận của người đàn ông kia không hề đơn giản!
Không có camera giám sát, cũng không biết đối phương là ai, ngay cả chứng cứ kiện anh ta cũng không có.
Nhưng mà, chẳng lẽ cứ như vậy buông tha cho anh ta?
Thư Văn nghĩ người đàn ông này không dùng Sam Sam uy hiếp mình, cũng đánh bạo đi cục cảnh sát một chuyến.
Sau khi báo cảnh sát lập án, lại cung cấp toàn bộ số điện thoại di động, wechat và tin nhắn của người đàn ông cho. cảnh sát.
Nhưng cảnh sát nói s n thoại di động không có chứng minh thư, địa chỉ IP của wechat cũng tra không được, rất khó điều tra được đối phương là ai.
Hơn nữa tin nhắn này là cô chủ động kết bạn với đối phương, cho dù đối phương mạo nhận người khác, cũng không có cách nào làm chứng cứ trực tiếp được.
Cảnh sát chỉ có thể đề nghị cô đến bệnh viện lấy tinh trùng, như vậy còn có thể giữ lại một ít chứng cứ.
Thư Vãn nghe được những lời này, có chút thất vọng, nhưng vẫn mặt dày đi bệnh viện một chuyến.
Sau khi làm xong tất cả, cô lê thân thể mệt mỏi về đến nhà.
Cô vừa mở cửa, liền thấy Sam Sam sốt ruột đi tới.
“Vãn Văn, cậu đi đâu vậy, gọi điện thoại cậu cũng không nhận:
Lúc này Thư Vãn mới cầm điện thoại lên nhìn, phát hiện trên đó có rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Sam Sam.
Cô ở khách sạn chỉ lo xem tin tức, kiểm tra camera, cũng. không chú ý tới điện thoại.
“Tớ ra ngoài đi dạo một chút, có thể trung tâm thương mại quá ồn ào nên không nghe thấy tiếng chuông điện thoại.”
Thật ra cô ngủ quá say, căn bản không nghe thấy tiếng điện thoại gọi tới, sợ Sam Sam lo lăng liền thuận miệng trả lời một câu.
Sam Sam cũng không biết tối qua Thư Vấn không ngủ ở nhà, nghe cô giải thích như vậy, cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Sam Sam, hôm nay không phải cậu nên cùng Giang Vũ đi hưởng tuần trăng mật sao? Sao lại về nhà?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!