Lâm Trạch Thần lớn như vậy, đây là lần đầu tiên bị người ta chặt đứt ngón tay!
Là anh ta sơ suất, sốt ruột đến Quý thị sửa hợp đồng, ngay cả vệ sĩ cũng quên mang theo.
Bằng không bây giờ còn có thể cùng đối phương chiến đấu một phen, nhưng hiện tại chỉ có mình anh ta lẻ loi đối mặt với đám sài lang ác báo này.
Mặc kệ người đàn ông này muốn làm cái gì, chờ anh ta chạy trốn được, thù này anh ta nhất định sẽ báo!
Lâm Trạch Thần nghĩ bản thân còn có thể chạy thoát, còn người đàn ông kia thì cho rằng anh ta phải chết ở chỗ này!
Người đàn ông đưa tay ra hiệu, vệ sĩ chặn sau lưng Lâm Trạch Thần lập tức giơ chân lên, một cước đá vào đầu gối Lâm Trạch Thần.
Hản bất ngờ không kịp đề phòng liền quỳ xuống đất, hai tay chống trên sàn nhà, dùng phương thức cực kỳ chật vật quỳ lạy trước mặt người đàn ông.
Sự sỉ nhục lớn như vậy, Lâm Trạch Thần tức giận đến mức không để ý được gì, anh ta ngẩng đầu, nghiến răng nghiến lợi, nhìn người đàn ông trước mắt rống giận:
“Khốn nạn, dám đối xử với tao như vậy, chờ tao thoát khỏi đây nhất định sẽ giết mày!”
Người đàn ông cười lạnh một tiếng, cũng không nói nhảm với anh ta nữa, cầm lấy dao trong tay cắt đứt gân tay gân chân anh ta.
Trong tiếng kêu thảm thiết của Lâm Trạch Thần, người đàn ông giơ dao lên, từ vị trí trên mặt anh ta rạch một đường đi xuống, cắt miệng anh ta thành hai nửa!
Tiếp theo lại dùng tốc độ cực nhanh, cực mạnh vạch đùi anh ta, máu me tung tóe, lúc này có thể nhìn rõ xương đùi đang lộ ra.
Khi làm tất cả những điều này, trong suốt quá trình người đàn ông không chớp mắt một cái.
Từ đầu đến cuối ánh mắt người đàn ông lạnh lùng, chậm rãi, xử lý Lâm Trạch Thần giống như xử lý thịt sống.
"Anh hôn cô ấy, ôm cô ấy, còn bắt cô ấy ngồi lên đùi mình, đây là sự trừng phạt dành cho anh!"
Lâm Trạch Thần đau đến mất đi ý thức, anh ta chỉ nhìn thấy miệng của người đàn ông há ra rồi khép lại nhưng lại nghe không rõ là đang nói gì.
Thấy Lâm Trạch Thần đã bị phế, lúc này người đàn ông mới vứt con dao đi, nhận khăn tay từ vệ sĩ đưa tới, chậm rãi lau vết máu trên tay.
“Tiên sinh, nên đi rồi”
Tên vệ sĩ vừa chặt đứt ngón tay của Lâm Trạch Thần, tiến lên nhắc nhở một câu.
Người đàn ông khế gật đầu, không thèm nhìn Lâm Trạch Thần, trực tiếp cất bước rời đi.
Người đàn ông lên xe sau đó vẫy tay với những người khác, lúc này mấy chục chiếc xe việt dã mới rút lui.
Mà Lâm Trạch Thần đã sớm đau đến chết đi sống lại, bị vứt lại ở đây.
Thư Vãn ở khách sạn đợi cả buổi tối, cũng không đợi được Lâm Trạch Thần.
Kiên trì đến ba giờ sáng, thật sự mệt đến không chịu nổi, cô mê man ngủ thiếp đi.
Chờ cô tỉnh lại, đã là buổi chiều ngày hôm sau.
Thư Vãn đột nhiên mở mắt, nghĩ đến hội đấu thầu, vội vàng xoay người rời giường.
Cô thu dọn đồ đạt định rời khỏi khách sạn, thì di động bỗng nhiên rung lên.
Cô vội vàng mở mắt ra nhìn, là Dạ tiên sinh gửi tin nhản.
[Xem tin tức]
Xem tin tức?
Xem tin tức gì?
Cô đang nghỉ hoặc không hiểu chuyện gì thì anh lại quăng một đường link tới.
Tiêu đề viết là: Đêm qua, Tổng giám đốc Lâm thị Lâm Trạch Thần bị thương.
Đầu đề của một tờ báo khác lại ghi: Lâm thị bị tung tin xấu, cổ phiếu của Lâm thị bị hạ xuống thấp nhất trong lịch sử.
Thư Vãn lần lượt mở cửa, lúc này mới biết Lâm Trạch Thần không tới là bị người ta trả thù.
Hiện tại miệng anh ta khâu rất nhiều muỗi kim, gân tay gân chân cũng bị cắt đứt, đùi cũng bị cắt thành hai nửa.
Người đả thương Lâm Trạch Thần, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, nhưng vẫn giữ lại cho anh ta một mạng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!