CHƯƠNG 100: ANH KHÔNG THỂ ĐỐI VỚI TÔI NHƯ VẬY
Thân thể Tần Hằng cứng đờ, nội tâm chìm xuống, anh còn chưa từng điên cuồng ở trên giường với người phụ nữ nào cả, vậy mà không nghĩ tới, anh cùng Nhan Hiểu đều tại trần truồng nằm ở trên giường, có thể phát sinh chuyện kia hay không.
Tần Hằng chán nản ngồi ở trên giường, mặt lại nóng lên, trong đầu lập tức xuất hiện hình ảnh một người: Chung Khiết, anh vậy mà làm loại chuyện này cùng cô gái khác, làm sao xứng với Chung Khiết.
Nếu như Chung Khiết biết, làm sao cô ấy có thể chịu được?
Lúc này, hai cánh tay từ phía sau ôm lấy Tần Hằng, Nhan Hiểu dán mặt vào lưng Tần Hằng: “Tối hôm qua anh thật lợi hại, mặc dù anh đã hôn mê, nhưng là, anh vẫn cứ ôm chặt lấy tôi, giống như mộng du vậy, ở trong vòng tay của anh, tôi giống như một con cừu nhỏ yếu đuối…Vẫn luôn giày vò đến mười hai giờ đêm, tôi mới rúc vào trong ngực anh thiếp đi…”
“Có tiến vào hay không?” Tần Hằng thất thần hỏi, hiện tại anh chỉ để ý Nhan Hiểu có khả năng mang thai hay không.
“Anh nói xem? Trông thấy dáng vẻ thỏa mãn của anh, tôi mặc dù thống khổ, thế nhưng là trong tim tôi vẫn rất vui vẻ.” ánh mắt Nhan Hiểu chớp chớp nói, cô ta lại nhẹ giọng nói: “Anh yên tâm, em sẽ sinh cho anh một đứa con trai trắng trắng mập mập.”
“Không cần.” Cảm xúc Tần Hằng trầm thấp nói, nói, anh chậm rãi cởi cánh tay của Nhan Hiểu quấn ở trên lưng mình, đứng lên, đưa lưng về phía Nhan Hiểu: “Cô nghỉ ngơi cho tốt, nhanh chóng bỏ đứa trẻ đi, tôi sẽ bồi thường cho cô mười lăm tỷ.”
Tần Hằng nói xong, liền bắt đầu mặc quần áo.
“Không! Tôi không cần tiền, tôi muốn anh, Tần Hằng, sao anh có thể nói lời này với tôi, đây là lời một người đàn ông nên nói sao…” Ngồi ở trên giường Nhan Hiểu tức giận nhìn Tần Hằng nói, mười lăm tỷ tính là gì, Tần Hằng thế nhưng là phú nhị đại siêu cấp, mình nếu là gả cho anh ta, đừng nói là mười lăm tỷ, chính là một trăm năm mươi tỷ, còn không phải là dễ dàng hay sao?
“Sở dĩ chúng ta có lần này, là bởi vì cô bỏ thuốc tôi, chứ không phải là do tôi, tôi sẽ không thừa nhận đứa trẻ này, nếu như cô muốn mười lăm tỷ, thì bỏ đứa bé đi, nếu như không nghe tôi, tôi cũng có biện pháp để đứa bé này biến mất, nhưng mười lăm tỷ này sẽ không còn, tôi hi vọng cô suy nghĩ thật kỹ cân nhắc…” Tần Hằng lãnh đạm nói, anh đã mặc xong tất cả quần áo.
“Anh thật sự cứ tuyệt tình như vậy sao? Tôi đã trao thứ trân quý nhất cho anh, bây giờ không chỉ không ở bên tôi, còn muốn ép tôi xoá bỏ đứa bé? Chẳng lẽ tôi nỗ lực vì anh như vậy, không đáng tiền sao?” Nhan Hiểu ngồi ở trên giường tội nghiệp nói, nước mắt cũng chảy ra.
“Vừa rồi tôi đã nói, sẽ bồi thường cho cô mười lăm tỷ, hi vọng cô có thể đưa ra quyết định sáng suốt.” Tần Hằng nói xong, liền đi ra ngoài.
“Tần Hằng, đừng đi mà, tôi cần anh…” Nhan Hiểu từ trên giường nhảy xuống, từ phía sau ôm lấy Tần Hằng, Tần Hằng không chút lưu tình đẩy Nhan Hiểu ra, đi khỏi nhà Nhan Hiểu.
Kỳ thật những lời kia của Tần Hằng đối với Nhan Hiểu, có một nửa là hù dọa cô ta, nếu như cô ta thật mang thai con của anh, bất luận là do ai sai lầm, Tần Hằng làm sao có thể nhẫn tâm, bỏ mặc bọn họ? Hiện tại kết quả tốt nhất, chính là Nhan Hiểu bị mình hù dọa, xoá bỏ đứa trẻ.
Bất quá bây giờ Tần Hằng không có thời gian nghĩ đến những việc này của Nhan Hiểu, trong lòng anh bây giờ tràn đầy áy náy cùng bất an, không biết nên làm sao để đối mặt với Chung Khiết.
Ở trên đường rất lâu, Tần Hằng rốt cuộc lấy điện thoại ra, anh dĩ nhiên không muốn thẳng thắn chuyện này với Chung Khiết, mà chỉ là muốn nghe một chút giọng nói của Chung Khiết, như vậy sẽ khiến trong lòng anh dễ chịu hơn một chút.
“Tút tút… Thật xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không thể kết nối…” Nghe giọng nói của tổng đài ở trong điện thoại di động, Tần Hằng bỗng nhiên có loại dự cảm không tốt, hôm qua điện thoại của Chung Khiết không gọi được, hôm nay cũng không gọi được, Nhan Hiểu lại lừa anh Chung Khiết hiện tại có chuyện, không có cách nào nghe máy…
Dự cảm không tốt của Tần Hằng càng ngày càng lớn, anh lập tức đón một chiếc xe, đi thẳng đến công ty Xướng Mộng, hỏi nhân viên công tác một chút, mấy người Trần Tịnh Dung trên thực tế hôm qua đã trở về!
Tần Hằng giống như bị điện giật , anh lấy số điện thoại cho Trần Tịnh Dung, gọi cho cô ta: “A lô, chị Trần, tôi là Tần Hằng, Chung Khiết hiện tại đang ở chỗ cô sao? Vì sao cô ấy vẫn chưa về? Điện thoại cũng không gọi được.”
“Cái gì! Hôm qua không phải anh để bạn đến đón Chung Khiết sao? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
Tần Hằng nghe xong lời này của Trần Tịnh Dung, phía sau lưng mát lạnh, anh biết, rất có thể Chung Khiết đã xảy ra chuyện rồi.
“Là ai đón cô ấy, ở đâu? Lúc nào?” Tần Hằng muốn lập tức biết những tin tức mấu chốt này.
“Là ở quảng trường của sân bay, Chung Khiết nói anh để một người bạn đến đón cô ấy, về sau liền có một chiếc xe Cadillac, anh ta cũng nói là bạn của anh, Chung Khiết liền lên xe cùng anh ta, đúng rồi, hình như anh ta tên là Lý Duệ… Đến cùng đã chuyện gì xảy ra, anh ta không phải là bạn bè của anh sao? Chung Khiết hiện tại ở đâu…”
Tần Hằng không rảnh nói nhảm cùng Trần Tịnh Dung, anh nghe xong, cúp điện thoại, anh lập tức cho gọi điện thoại cho Nhan Hiểu, anh có dự cảm, chuyện này là do Nhan Hiểu bày ra, hiện tại trong đầu cũng không phải là tức giận với Nhan Hiểu, anh chỉ muốn mau chóng đích xác định, Chung Khiết hiện tại an toàn.
“Chung Khiết hiện tại ở đâu! Mau nói!” Tần Hằng sốt ruột mà hỏi thăm. Nhan Hiểu cũng không phải đồ đần, cô ta biết, hiện tại Tần Hằng nhất định biết cô ta nói láo, nhưng cô ta chắc chắn không thể thừa nhận, là do mình thông đồng với Lý Duệ, mưu đồ chuyện này.
“Thật xin lỗi, hôm qua là tôi lừa anh, Chung Khiết hôm qua trở về cùng chúng tôi, cô ta nói anh để một người bạn đến đón cô ta, về sau có một chiếc xe đến, Chung Khiết xác nhận, liền đi lên xe…” Nhan Hiểu trấn định tự nhiên nói.
“Cô không nên lừa tôi, tôi biết, là cô để cho người ta mang Chung Khiết đi, mau nói, hiện tại cô ấy ở đâu?” Lúc này Tần Hằng rất gấp gáp.
“Thật sự không phải là tôi, không tin chính anh có thể hỏi một chút bọn người chị Trần, hỏi một chút có phải là chính miệng Chung Khiết nói, là anh bảo bạn đến đón cô ta, anh cảm thấy, Chung Khiết sẽ vô duyên vô cớ lên xe cùng một người xa lạ sao…”
Lúc này, Tần Hằng không có thời gian phán đoán lời nói Nhan Hiểu là thật giả.
“Những điều cô nói tôi đã biết, cô còn manh mối khác không?”
“Không có, tôi giống như mấy người chị Trần, chỉ biết những thứ này…” Nhan Hiểu nghe xong Tần Hằng không truy vấn mình nữa, nhếch miệng hiện lên một tia cười lạnh.
“Mẹ nó…” Tần Hằng mắng một câu với điện thoại.
“Từ từ, Tần Hằng, anh có thể đến bệnh viện với tôi không? Tôi vẫn là lần thứ nhất, tôi sợ hãi…” Nhan Hiểu đang nói, Tần Hằng đã cúp điện thoại.
“Chết tiệt, dám cúp điện thoại của bà đây.” Nhan Hiểu chửi mắng một câu, trên mặt lại lộ ra một tia cười lạnh, thì thầm nói: “Anh không đi cũng tốt, như vậy bên phía bác sĩ tôi dễ thao tác hơn nhiều.”
Nhan Hiểu tạm thời không muốn đi bệnh viện, cô ta lấy lại tinh thần, lập tức trước tiện gọi điện thoại cho Lý Duệ, tìm hiểu một chút tình huống bên phía anh ta.
“Tối hôm qua chơi vui vẻ sao?” Nhan Hiểu cảm thấy, lấy Lý Duệ là người già dặn kinh nghiệm như thế, tối hôm qua nhất định đã làm được Chung Khiết, có lẽ hiện tại Chung Khiết còn đang ngất xỉu tại trong chăn của anh ta đâu.
“Chơi cái gì chứ, không có.” Lý Duệ đang ở trong phòng của mình, hút thuốc từng điếu từng điếu, anh ta đang lo lắng, cảnh sát sẽ tìm đến mình.
Nhan Hiểu lấy làm kinh hãi, vội hỏi Lý Duệ đến cùng đã xảy ra chuyện gì. Chuyện này là Lý Duệ và Nhan Hiểu cùng mưu đồ, anh ta cũng không cần thiết giấu diếm Nhan Hiểu, liền đem chuyện xảy ra tối hôm qua từ đầu tới cuối nói cho Nhan Hiểu.
“Cái quỷ gì, tại sao lại không thấy người đâu?” Nhan Hiểu nghe xong Lý Duệ, thật hận không thể đánh cho anh ta một cái, anh vậy mà không có làm Chung Khiết, hiện tại còn không biết Chung Khiết đi đâu, đây không phải là tìm phiền toái cho cô ta sao?
“Lúc ấy tôi và vợ xuống dưới nhìn, chính là không thấy người mà, ai biết cô ta đi nơi nào?” Lý Duệ hờn dỗi nói một câu, bình tĩnh lại: “Tôi đoán là được xe đi ngang qua cứu, đưa đi bệnh viện, cũng không biết cô ta có thể chết hay không, nếu là chết, vậy phiền phức của tôi sẽ lớn lắm…”
“Cô ta chết tốt nhất, tôi nói cho anh, cô ta chỉ là một tên nhà quê đến từ nông thôn, không ai sẽ để ý đến sự sống chết của cô ta, đến lúc đó nếu như cảnh sát thật sự tìm tới anh, thì anh tự xử lý đi, tuyệt đối không được khai tôi ra…” Nhan Hiểu một bên tính toán, một bên dặn dò Lý Duệ.
“Này, Nhan Hiểu, cô có phải là không chú ý không, dựa vào cái gì để một mình tôi chịu trách nhiệm, tôi không làm.” Lý Duệ cũng không ngốc, sao có khả năng nghe lời Nhan Hiểu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!