Chương 49
Châu Du Dân mỉm cười: “Mặc dù Thẩm Thanh Ngọc làm vậy là không được, không tử tế cho lắm, nhưng nghe những lời vừa rồi, có vẻ em gái cậu cũng làm chuyện chẳng tốt đẹp gì nhỉ?”
Bạc Minh Thành rít một hơi sau đó gật đầu một cái.
Đương nhiên anh cũng biết em gái mình Bạc Minh Tâm cũng làm những chuyện chẳng ra gì, nếu không, anh chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha Thẩm Thanh Ngọc như vậy.
Ấn tượng của Châu Du Dân về Thẩm Thanh Ngọc giờ đây tốt nhiều hơn là xấu.
Anh ta luôn nhớ đến hình ảnh Thẩm Thanh Ngọc đêm đó, người đã chơi trống trên sân khấu một cách liều lĩnh, mạnh bạo tại ONE.
“Tôi cảm thấy có vẻ sau khi Thẩm Thanh Ngọc ly hôn với cậu, cô ấy lột xác hoàn toàn, không còn giống như trước nữa. Trước đây, Thẩm Thanh Ngọc hiền lành, dịu dàng bao nhiêu thì bây giờ không ai có thể tuỳ ý xúc phạm cô ấy nữa. Cậu cũng nên nói với em gái mình vài câu đi, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ bị Thẩm Thanh Ngọc gây khó dễ đấy.” : Bạc Minh Thành nhả ra một làn khói, anh hơi nhíu mày: “Thẩm Thanh Ngọc, cô ta dám sao?”
Châu Du Dân bật cười một tiếng: “Trước đây không dám nhưng bây giờ chưa chắc vậy.”
Bạc Minh Thành tối sâm mắt mũi lại khi nghe câu nói này, anh lại rít thêm hơi nữa, không nói gì cả.
Châu Du Dân nói đúng, sau khi ly hôn, Thẩm Thanh Ngọc hệt như một chú ngựa hoang không có chỗ dựa.
Thẩm Thanh Ngọc lúc trước không dám nói lời nào, nhưng bây giờ đã khác, cô không còn sợ anh nữa, dám ngẩng đầu nhìn thẳng mắt anh.
Châu Du Dân thấy anh đáp lại nên cũng không muốn nói thêm nhiều nữa: “Được rồi, tôi về trước đây.”
Bạc Minh Thành liếc nhìn anh ta rồi gật đầu một cái.
Xe của Châu Du Dân vần để ở chỗ bữa tiệc nên bây giờ anh ta đành phải bắt taxi từ bệnh viện ra chỗ đó.
Kết quả là chưa đến nơi thì bỗng nhiên anh ta bắt gặp một bóng người quen thuộc trên đường đi, đó chính là Thẩm Thanh Ngọc – người mà Châu Du Dân gặp hơn một giờ trước!
Thẩm Thanh Ngọc lúc nấy ở trong phòng có bảo cô sẽ đi ăn đêm, anh ta tưởng rằng cô nói đùa, nhưng không ngờ hiện tại cô thực sự đang đi ăn.
Châu Du Dân mừng rỡ, sau khi đèn chuyển màu xanh, anh ta lập tức yêu cầu tài xế dừng xe lại, sau đó tự mình đi bộ ra chỗ quán ăn ven đường.
Trần Ánh Nguyệt vừa ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt của Châu Du Dân, sắc mặt cô ấy lập tức tối sâm: “Đúng là xui xẻo.”