Chương 404
Lau miệng xong, Thẩm Thanh Ngọc đặt giấy ăn sang một bên, nhìn Phó Ngọc Hải khế cười: “Cậu Phó.”
Phó Ngọc Hải cũng đang nhìn cô, ý cười trong đôi mắt đào hoa vẫn không thay đổi: “Tôi biết em muốn nói gì, nhưng trước khi nói những lời này, tôi hy vọng em có thể cùng tôi đi gặp một người.”
“Trân Nguyên Thảo?”
“Không phải”
Phó Ngọc Hải lấp lửng, không trực tiếp nói với cô.
Thẩm Thanh Ngọc hơi cong môi: “Được thôi.”
Cô tin chắc Phó Ngọc Hải là người thông minh, lại nhiều lần bị cô từ chối rõ ràng như vậy, Thẩm Thanh Ngọc không tin Phó Ngọc Hải vẫn còn kiên trì. ¡ Phó Ngọc Hải thanh toán tiền, Thẩm Thanh Ngọc đi theo anh ta ra khỏi nhà hàng rồi lại lên xe.
Hơn tám giờ Lâm Thành toàn một màu đen, ánh đèn nê ông ngoài cửa sổ xe phản chiếu sự phồn hoa của thành phố.
Thẩm Thanh Ngọc nhìn ngựa xe như nước bên ngoài cửa sổ xe, nhớ tới lần đầu tiên mình đến thành phố này, bèn nảy sinh một chút không vui không biết từ đâu ra.
Trước kia cô không biết, bây giờ nhớ tới mới biết thành phố này tuy tốt, nhưng không phải nhà của cô.
Trách không được.
Đột nhiên, chiếc xe ngừng lại.
‘Thẩm Thanh Ngọc ngẩng đầu nhìn thoáng qua cửa sổ xe, trông thấy là khách sạn, không khỏi nhíu mày.
Phó Ngọc Hải bên cạnh đã cởi dây an toàn, nghiêng đầu nhìn cô mỉm cười: “Đừng hiểu lầm, cô ấy không phải người Lâm Thành, mấy ngày nay đi công tác bên này.”
Nghe thấy Phó Ngọc Hải nói, Thẩm Thanh Ngọc càng cảm thấy hứng thú với kẻ thần bí mà Phó Ngọc Hải muốn dẫn cô đi gặp.”
Thẩm Thanh Ngọc hơi cười: “Thật ra tôi chỉ đang nghĩ liệu có phóng viên nhạt nhẽo lắm chuyện đi theo tôi nữa hay không thôi.”
Dù sao hai ngày này cô với Bạc Minh Thành còn hot hơn cả minh tinh tuyến ba.
Phó Ngọc Hải nhìn cô, mắt đào hoa giật giật: “Lúc quay về tôi bảo người áp xuống là được”
‘Thẩm Thanh Ngọc liếc nhìn anh ta một cái, cũng không từ chối: “Được, vậy cảm ơn cậu Phó trước.”
Phó Ngọc Hải liếc cô, không nói chuyện, dẫn cô vào thang máy.