Chương 239
Dường như Bạc Minh Thành bên cạnh không nghe thấy anh †a nói chuyện, nhấc chân đi thẳng lên phía trước.
Châu Du Dân hơi nhíu mày lại, lại nói thêm một câu: “Đêm nay cô ấy và Phó Ngọc Hải đứng chung, hai người vẫn rất xứng. ï Nghe được lời này của Châu Du Dân, rốt cục mặt mày Bạc Minh Thành nhíu lại.
Anh không nhịn được nhìn về phía Thẩm Thanh Ngọc bên kia, cô mặc một chiếc váy màu xanh sắm trễ ngực, đứng ở bên cạnh Phó Ngọc Hải mặc tây trang màu trắng, quả thực hai người giống trai tài gái sắc, vô cùng xứng đôi.
Nhưng làm sao Phó Ngọc Hải xứng với Thẩm Thanh Ngọc?
Anh thu ánh mắt, nhìn Châu Du Dân, cười lạnh một tiếng: “Cậu mắt mù sao?”
“Sao mắt tôi lại mù? Hai người đứng chung một chỗ quả thực cảnh đẹp ý vui, trai tài gái sắc mà?”
“Phó Ngọc Hải xứng với Thẩm Thanh Ngọc sao?” Châu Du Dân còn muốn phân tích hôm nay hai người Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải xứng như thế nào đột nhiên vui vẻ: “Chậc chậc chậc.”
Anh ta nhìn Bạc Minh Thành, cười không nói.
Bạc Minh Thành khó khi chột dạ, lạnh lùng thu tâm mắt lại.
‘Thẩm Thanh Ngọc cũng không muốn chạm mặt với Bạc Minh Thành, sau khi thấy anh và Châu Du Dân đi vào, cô tự giác đi đến nơi hẻo lánh.
“Bị cảm đã khỏi hẳn chưa?”
Tất nhiên Phó Ngọc Hải cũng đi theo cô chuyển đến nơi hẻo lánh, Thẩm Thanh Ngọc nhẹ gật đầu: “Sắp rồi.”
“Sắp rồi chính là chưa khỏi.”
Hai người đang nói chuyện, cũng không biết Trần Ánh Nguyệt từ đâu xuất hiện: “Tiểu Ngũ Tiểu Ngũ, nhanh nhanh nhanh, tớ nói với cậu một chuyện!”
Phó Ngọc Hải thấy Trần Ánh Nguyệt tới, chủ động lui hai bước sang một bên, để cho hai người nói chuyện.
Thẩm Thanh Ngọc nhìn Trân Ánh Nguyệt lỗ mãng chạy tới, nhíu mày: “Chạy nhanh như vậy, cậu bị chó đuổi sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!