Văn Tĩnh cười ngây ngô, Hoan Nhan trong lòng trào lên nỗi uất ức khó nói: “Tĩnh à, cảm ơn bạn.”
Xoay người đỡ cô ấy lên xe, khóe mắt liếc đến hai bóng người ôm chặt nhau, Lâm Thiến nửa người dán sát vào Thân Tống Hạo, mà trên mặt anh ta hiện ra vẻ hưởng thụ.
Ngực Hoan Nhan nhói đau, đang muốn quay đi, Lâm Thiến nhìn thấy ánh mắt của cô, liền vặn vẹo vòng eo, toát lên vẻ dụ hoặc, đôi tay giống như dây leo bò lên cổ Thân Tống Hạo: “Hạo … Đêm nay ở lại được không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!