“Buông tay, buông tôi ra, còn kéo tôi sẽ báo cảnh sát!” Hoan Nhan cố gẵng giãy giụa, chiếc áo màu xanh lá vì lôi kéo gần như bị bọn chúng cởi ra, lộ ra bờ vai trắng nõn mảnh khảnh, cô nghe Ka Ka nói qua, bình thường những chuyện như thế này thường không xảy ra, nhưng bọn người này tất nhiên không thể coi như là người bình thường!
Trong lúc giằng co, cô ngẩng đầu, lại vừa nhìn thấy gương mặt tối tăm của Thân Tống Hạo đang đi vào Pub, Hoan Nhan thấy anh giống như là cứu tinh hét lớn: “Thân Tống Hạo, cứu em!”
Tiếng nhạc huyên náo gần như bao phủ tiếng kêu của cô, mà giờ phút này, cô đã bị đám người kéo về phía một căn phòng trong quán, tiếng kêu của Hoan Nhan bị chìm nghỉm trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc, thế mà người đàn ông này giống như tâm linh tương thông, ánh mắt liếc về phía cô…. Nhìn bóng dáng màu xanh nhạt ở trong đám người lúc ẩn lúc hiện, đập vào mắt anh, trong lòng nháy mắt tỉnh táo lại, tiếp theo lửa giận xông lên, anh chửi thầm một tiếng, đôi chân thon dài lập tức chen vào giữa đam người đi về phía cô… Vừa đúng lúc này, Hoan Nhan đã không còn chút sức lực bị kéo đi tới chiếc ghế, mà Ka Ka nhả lên sân kháu đoạt lấy ghi ta đánh một bản sôi động, trên sân khấu và dưới sân khấu hoàn toàn hỗn loạn, căn bản không chú ý tới Hoan Nhan được cô sắp xếp ngồi dưới sân khấu đã bị kéo đi.
“Thân Tống Hạo…..” Hoan Nhan lớn tiếng kêu, cố gắng giãy giụa thân thể không muốn bị lôi vào, cánh tay gần như bị bọn họ kéo đứt, đau đớn, nhưng cô hoàn toàn không để ý, chỉ chăm chú nhìn vào bóng dáng cao lớn cách đó không xa đang tiến lại gần, cô chưa hề phát hiện, anh lại có giờ phút khiến người ta động lòng.
Ánh mắt của anh chưa hề rời khỏi cô, lửa giận trong đáy mắt gần như muốn bộc phát, trong lòng Hoan Nhan trào lên một cảm giác an tâm, cô biết, anh sẽ không để người khác tổn thương minh, vào lúc này, cô không chút do dự lựa chọn tin tưởng anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!