Tính toán thời gian, đoán chừng không bao lâu nữa Liễu Vân Khê sẽ bị Vạn Lê Như báo cảnh sát đến đưa đi.
Ở đồn cảnh sát, Liễu Vân Khê gặp được bạn học hồi sơ trung của mình, cũng chính là nam phụ, lúc nam phụ học sơ chung không thích học tập, còn hay khi dễ bắt nạt người khác, đặc biệt là thích khi dễ Liễu Vân Khê, sau đó bị người nhà đưa về Yến Kinh, gặp lại nhau chính là 10 năm sau, 10 năm sau nam phụ trở thành một cảnh sát chính trực.
Nam phụ tin Liễu Vân Khê vô tội, định giúp cô tìm chứng cứ, thì Tần Dịch xuất hiện, anh ta dễ dàng đưa Liễu Vân ra khỏi đó.
Theo như nội dung của tiểu thuyết này, tin tưởng chỉ cần là người có mắt liền biết được ai là vai chính còn ai là vai phụ.
Nói tóm lại, Liễu Vân Khê không những không có việc gì, mà còn có được một người thâm tình theo đuổi.
“Lại nói, em thấy có chút kỳ lạ nha.
” Đồng Vũ Vụ trong lòng
Bách chuyển thiên hổi (*), nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh, thậm chí những ủy khuất trước đó cũng không còn, nụ cười càng thêm rạng rỡ: “Vừa rồi anh không thấy cô gái giúp việc kia đâu, Nhân Nhân nói bộ dạng cô ấy có phần giống em.
”
(*) Bách chuyển thiên hồi: tâm tư rối bời thay đổi liên tục.
Phó Lễ Hành không nói gì, anh đã đoán được cô gái mà cô nói chính là cô gái ở Lan Nghiêu ngày đó, anh chỉ nhìn thấy bóng lưng của người đó.
Chẳng qua hành động này của Tần Dịch……là muốn trong mơ thỏa mãn hay sao?
Cô chắc là không biết, nếu cô biết Tần Dịch tìm người có bộ dạng vài phần giống cô, không biết trong lòng sẽ nghĩ gì?
“Phải không.
” Phó Lễ Hành ngữ điệu nhàn nhạt.
“Em còn nghĩ, có phải là em gái em không nữa.
” Thời điểm Đồng Vũ Vụ cười rộ lên lông mày cong cong, “Nhưng thật đáng tiếc, ba mẹ em chỉ có một mình em, cũng không thể nào là con của họ hàng bên cha hoặc bên mẹ em được.
Chắc chắn không có khả năng này, họ hàng thân thích hai bên em đã gặp qua, không có nghe nói có người em gái như vậy.
”
Cô đã đọc đi đọc lại tiểu thuyết mấy lần, trong tiểu thuyết cô và Liễu Vân Khê xác thực không có quan hệ gì.
Nhưng chuyện này có thể có sai sót, khoảng thời gian trước cô có lén lút hỏi thăm, xác định Liễu Vân Khê không phải là con của họ hàng thân thích, càng không có khả năng là con tư sinh của ba (không có ý nghi ngờ ba ba)….
cô tuyệt đối không cho loại chuyện cẩu huyết này xảy ra trên người cô.
“Sao có thể.
” Phó Lễ Hành cảm thấy suy nghĩ của người phụ nữ này thật kỳ quái, làm sao có thể liên tưởng đến loại chuyện như vậy.
Đồng Vũ Vụ nghĩ, dựa vào tiến triển trong nội dung tiểu thuyết, Tần Dịch và Liễu Vân Khê có thể đã ở cùng nhau, che dấu không cho Phó Lễ Hành biết là chuyện không thể, không bằng cứ thẳng thắng thừa nhận, lợi dụng chyện xảy ra hôm nay, đem suy nghĩ của bản thân nói ra, ít nhất sau này khi Phó Lễ Hành biết Tần Dịch tìm một người phụ nữ giống cô cũng sẽ không giận chó đánh mèo mà nghi ngờ cô.
Dù ở thế giới nào, cho dù thân phận có là vật hi sinh, cũng phải biến bị động thành chủ động!
Vận mệnh là phải nắm giữ trong tay của mình!
“Nếu sau này anh nhìn thấy một người có bộ dạng giống em, có phải sẽ đem người đó lầm tưởng là em không?” Đồng Vũ Vụ nghiêng người, nghiêm túc hỏi anh.
Phó Lễ Hành sửng sốt, còn tưởng Đồng Vũ Vụ đã biết chuyện gì.
Trong thời gian ngắn không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Đồng Vũ Vụ thấy Phó Lễ Hành không nói lời nào, liền than thở, “Em không muốn người khác giống em một chút nữa hết, giống như em không có gì nổi bật cả.
”
“Sẽ không.
” Phó Lễ Hành đột nhiên nói, “Sẽ không đem người khác cho rằng là em.
”
Trong lòng Đồng Vũ Vụ liền vui vẻ, cũng không phải liền tin tưởng lời Phó Lễ Hành nói.
Đem lời nói của đàn ông cho là thật, sẽ khiến bản thân mình trở thành người ngu ngốc.
Cô vui vẻ chính là anh tiếp nhận đề tài này của cô, tiếp theo thì cô có thể thỏa thích phát huy rồi.
“Thật không? Thật sự sẽ không đem người khác cho rằng là em chứ?”
“Ừ.
Đây là lừa mình dối người.
” Loại hành vi này qua mức yếu đuối, cũng quá ngu xuẩn, là cô thì chính là cô, không phải cô thì chính là không phải cô, mỗi người đều có một đôi mắt, để nhìn thấy rõ những chuyện những vật trước mắt, nếu bản thân không thể nhìn thấy được, không phân biệt được, thì đôi mắt ấy không cần dùng tới nữa cứ đem hiến tặng cho người khác.
Đồng Vũ Vụ không còn gánh nặng tâm lý, bắt đầu âm thầm mắng chửi Tần Dịch, “Cũng may là anh nghĩ như vậy, em thật yên tâm.
Thời gian trước có một bộ phim truyền hình, chính là bộ phim do Diêu Tư Tư đóng, nam chính đem nữ chính trở thành người thế thân, thực sự rất buồn nôn, em thực vui vẻ vì Diêu Tư Tư chưa từng đồng ý.
“Ân?” Phó Lễ Hành bình thường cũng không xem phim, nói đúng hơn, ngay cả Diêu Tư Tư là ai anh cũng không biết.
“Anh nói thử xem loại đàn ông như vậy nghĩ gì, trong phim truyền hình còn nói hắn có tình cảm sâu đậm, là thâm tình thực sự, vậy mà lại đem người phụ nữ khác trở thành thế thân sao?
Đồng Vũ Vụ nói ra những lời trong lòng mình.
Cho dù hiện tại Tần Dịch có nói thích cô như thế nào, cô một chứ cũng không tin.
Nếu hắn thật sự thích cô, còn có thể lừa mình dối người đem Liễu Vân Khê trở thành cô sao? Xem ra, tình cảm của hắn cũng quá rẻ mạt rồi.
Còn có một điểm khiến cô không thích, mắt của Tần Dịch không bị mù chứ, cô không biết cô cùng Liễu Vân Khê giống nhau thế nào! Nhưng vẻ đẹp của cô có thể làm giả được sao, hai người không cùng một đẳng cấp, đây là sỉ nhục cô nha! Đây là cố ý đem cô cùng một người con gái có năm phần xinh đẹp bình thường lại phổ biến đặt ngang hàng nhau, chỉ nghĩ đến thôi là tức muốn chết rồi.
“Em nói rất đúng.
” Phó Lễ Hành rất đắc chí phụ họa một câu.
Hiện tại hai vợ chồng cho rằng “cô ấy không biết” “anh ấy không biết” nên ở trong lòng đều đang lén lút mắng chửi hành vi tìm người thế thân này.
Đương nhiên cả hai người đều vừa ý, trong lòng cũng vui vẻ.
Đồng Vũ Vụ vui vẻ chính là cô đã nói ra được suy nghĩ của mình, với nhân phẩm của Phó Lễ Hành, sau này khi chuyện Tần Dịch tìm người thế thân lộ ra, cô cũng không đến nỗi như cá nằm trong chậu.
Khóe miệng Phó Lễ Hành nhếch lên, tâm tình cũng vui vẻ.
Còn muốn có một lý do, thì coi như thời tiết hôm nay không tệ đi.
.