Lần này đến lượt cô ngỡ ngàng, cảm giác khi nãy của anh, cô cũng nhanh chóng cảm nhận được. Thật không ngờ anh đã biết sự thật về cô. Vậy ra cả hai đã nắm rõ thân phận thật của nhau, chỉ là cố tình giả vờ chưa lật tẩy đối phương.
- Sao...chứ?
Cô ngập ngừng hỏi lại, thái độ lo lắng, bối rối và hoang mang cực độ của cô khi đã bị anh bắt thóp được. Bây giờ đến lượt anh "tung bằng chứng" để làm rõ về vợ của mình.
Thi Kỳ bước đến móc treo trang phục, lấy trong túi áo vest ra một quyển album, đến khi anh đặt món đồ lên bàn cô mới nhìn rõ mà thốt lên kinh ngạc:
- Anh giữ quyển album này làm gì?
Chính là album ảnh mà lần trước anh đã vô tình nhìn thấy trên kệ gỗ ở nhà cô. Bên cạnh đó, Thi Kỳ còn đặt lên bàn trang nhật ký bị xé bỏ mà mình đã tìm được dưới chân bàn nhờ vào chú chó Fin.
- Đây là nhật ký của anh trai anh. Anh đã tìm thấy nhật ký của anh ấy ở trong mật thất. Em cũng biết mật thất này rồi đó.
Anh từng check lại camera giám sát và biết được chuyện cô đã phát hiện ra mật thất. Tuy nhiên anh vẫn vờ như không biết để cả hai êm ấm bên nhau.
Trong khi cô đang đọc những dòng chữ trên trang nhật ký thì anh bắt đầu hành trình "phá án" của mình.
Trọn vẹn câu tự sự được ghi lại trong quyển nhật ký của Phó Thi Dân khi đã tìm được trang giấy bị xé:
" Tôi là một kẻ khốn nạn, trong khi Ca Mễ đã từng vì tôi mà hiến cả thận. Nhờ có cô ấy nên tôi mới có thể ghép thận và vượt qua được căn bệnh suy thận quái ác. Ấy vậy mà tôi lại đánh đập, hành hạ vợ của mình, tôi thật đáng chết. Tôi biết mình sai nhưng không có cách nào dừng lại được, con ác quỷ trong tôi vẫn không ngừng dày vò tôi và giáng đau thương lên cô ấy...".
Anh cất lời lý giải điều mình nhận ra sau khi đọc được thông tin quan trọng từ quyển nhật ký. Trong khi lúc này Mễ Trình đang rất xót xa vì biết được chuyện hiến thận.
- Trên cơ thể của em không hề có một vết sẹo. Nếu em từng trải qua phẫu thuật hiến thận thì không lý nào vết sẹo lại hoàn toàn biết mất được. Còn nữa...
Lúc này anh bắt đầu đưa ra bằng chứng từ quyển album. Cũng vì trên người cô không có vết sẹo phẫu thuật nên anh đã bắt đầu nghi ngờ về thân phận của vợ mình. Và rồi anh nhớ ra và chú ý đến thái độ khó hiểu của cô khi anh vô tìm nhìn thấy quyển album.
Thi Kỳ đã quyết định đến nhà cô để lấy quyển album rồi mang đến gặp mẹ cô để hỏi thử xem sao, dĩ nhiên anh phải dùng tiền để bà ta dễ dàng hợp tác. Vì chuyện này hoàn toàn nằm trong khả năng của bà ta, chỉ cần nói rõ những gì bà ta biết thì lập tức nhận được số tiền kha khá từ anh, mẹ cô đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội ngàn vàng hiếm có như vậy.
- Em nói với anh rằng người chụp cùng em trong những bức ảnh này là em gái của em. Tuy nhiên mẹ em đã nói ngược lại.
Thi Kỳ đưa tay chỉ vào hình của cô và cô gái trong bức ảnh:
- Đây là chị hai của em, tên là Tiểu Ca Mễ. Còn đây là em, Tiểu Mễ Trình. Nhưng lúc trước em lại bảo mình là Ca Mễ. Ngoài ra, mẹ của em còn tiết lộ thêm một thông tin, những bức hình này được chụp trước khi chị hai của em gặp tai nạn và phải chỉnh hình lại khuôn mặt.