Tuy nhiên, Hội trưởng vẫn ngồi vững vàng trong đại điện với vẻ mặt thờ ơ.
"Bọn chúng
muốn đi vào chỗ chết, vậy cứ cho chúng toại nguyện".
Cuộc tấn công của liên quân ngày càng khốc liệt, được khuyến khích bởi tín hiệu của Lâm thần y, nhuệ khí của họ như thuỷ triều không ngừng dâng lên đánh bại tuyến phòng thủ của Đại hội.
Khi Bạch Lao nhìn thấy quân liên minh đến tiếp viện, tinh thần lập tức trở nên phấn chấn, thanh trường đao của ông ta xuyên qua khoảng không, phát ra huyết quang
chói sáng tựa như chứa đựng sự kiên cường và bất khuất của đảo Thiên Khiếu: "Quân tiếp viện đã đến, hôm nay là ngày chúng ta tiêu diệt phản loạn, bảo vệ đảo Thiên Khiếu!"
Tiếng gầm giận dữ vang vọng khắp thung lũng, làm rung chuyển cây trong rừng, khiến mọi người bên cạnh càng sục sôi ý chí chiến đấu và vung vũ khí nhanh hơn
Mặc dù những cao thủ Đại hội đang bị tấn công từ cả hai phía, nhưng họ không hề tỏ ra yếu thế. Đôi mắt của gã đàn ông trung niên
mặc áo choàng màu tím vàng dẫn đầu lóe lên một tia dữ dẫn, và thanh trường kiếm trong tay hắn ta rung lên. Âm thanh
của thanh kiếm giống như tiếng ngân của rồng. Trong phút chốc, kiếm khi tản ra khắp nơi khiến vô số người xung quanh bị thương, máu bắn ra tung toé.
“Tuy rằng đám ô hợp dưới chân núi đã tấn công vào núi, nhưng bọn chúng yếu ớt, lại bị chúng ta thiết lập cấm chế để ngăn cản, tạm thời bọn chúng sẽ không thể lên núi".
Gã đàn ông mặc áo choàng màu tím vàng lạnh lùng
hét lên: "Mọi người, hãy nghe lệnh của tôi. Trước tiên hãy tiêu diệt những tên hề của đảo Thiên Khiếu, sau đó loại bỏ những tên tội phạm muốn phá vỡ trật tự thế giới!"
"Tuân lệnh!"
Những cao
thủ Đại hội đồng loạt hét lên.
“Giết!'
Khi năng lượng cuồng bạo tràn vào, trận chiến khốc liệt giữa hai bên lại tiếp tục leo thang, như thể trận chiến trên núi Thánh Huyền sẽ diễn ra đến khi tận thế.
Trong cấm địa, Lâm Chính vẫn đang tập trung sửa chữa trận pháp thượng cổ đã bị phá hủy.
Khi năng lượng dâng lên, toàn bộ khu vực cấm địa được bao phủ bởi ánh sáng thần kỳ.
Lâm Chính đang ở trong cấm địa, được bao quanh bởi bầu không khí cổ xưa và huyền bí.
Anh nhắm chặt mắt và tập trung cảm nhận các mạch năng lượng phức tạp của trận pháp cổ xưa. Hai tay anh chậm rãi nhảy múa trong không trung, đầu ngón
tay tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, như đang dệt nên một tấm lưới vô hình.
Anh bắt đầu từ những mảng cơ bản nhất của trận pháp, cẩn thận truyền linh lực thuần khiết vào những mảnh trận bị hư hỏng. Mỗi viên đá trong trận pháp này đều giống như một ông già đang ngủ say, dần dần tỏa ra vầng sáng mờ nhạt khi được linh lực của Lâm Chính đánh thức.
Trên trán Lâm Chính dần dần xuất hiện những giọt mồ hôi, hơi thở trở nên nặng nề.
Đúng lúc này, bên ngoài cấm địa đột nhiên vang lên tiếng động.
Có thể mơ hồ nghe thấy tiếng người trong Đại hội kêu lên: "Đại nhân nói, cấm địa này hình như có gì đó rất kỳ lạ, các người đi vào xem xét tình hình!"
“Đội trưởng, ở đây có dấu vết đánh nhau!"
"Bên trong nhất định có vấn đề!"
Một thanh
âm mỏng manh truyền tới, trong lòng Lâm Chính
bỗng nhiên thắt lại.
Vào thời điểm này, việc khôi phục đại trận thượng cổ đang bước vào giai đoạn vô cùng quan trọng.
Nếu bị gián đoạn vào thời điểm này, sẽ tốn thêm rất nhiều thời gian.
Đối với việc sửa chữa này, mỗi phut va mỗi giay đeu rat quan trọng.
Lâm Chính không dám do dự và dồn hết sức lực tiếp tục sửa chữa trận pháp thượng cổ.
Tiếng bước chân ở lối vào cấm địa càng ngày càng gần, tiếng đế giày nặng nề trên mặt đất dường như đánh vào tận đáy lòng
Lâm
Chính.
Đôi mắt anh nhìn chăm chú, lưng anh đã ướt đẫm mồ hôi, quần áo dính chặt vào người.
Những kẻ bên ngoài dường như cảm nhận được sự dao động năng lượng được tạo ra khi sửa chữa trận pháp thượng cổ, cho nên đột nhiên tăng tốc độ.
Chỉ còn một vị trí cần sửa!
Lâm Chính nhìn chẳm chẳm vào phần hư hỏng của trận pháp thượng cổ, khí tức trong cơ thể điên
cuồng tuôn ra.
Tuy nhiên, ngay khi việc sửa chữa sắp thành công thì có vài
bóng người lao vào trong cấm địa.
“Là Lâm thần y!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!