Huyền Dương dẫn mọi người đi về phía đỉnh núi Thánh Huyền.
Trên đường đi, mỗi người đều có biểu cảm khác nhau, bọn họ đều đang suy đoán xem chuyện gì sắp xảy ra.
Sau khi leo lên con đường núi quanh co, cuối cùng mọi người cũng lên tới đỉnh.
Họ nhìn thấy đỉnh núi giống như một xứ sở thần tiên, tiên khí trôi lãng đãng, mặt trời, mặt trăng và các vì sao dường như chỉ cách đầu họ có vài thước, cảnh tượng vô cùng lộng lẫy và tuyệt đẹp.
Ở trung tâm đỉnh núi là một cung điện tráng lệ.
Mọi người vừa đến nơi, cửa cung điện từ từ mở ra, một bầu không khí trang nghiêm lập tức ập về phía họ.
Bước vào cung điện, một người mặc áo choàng đen viền vàng đứng ngay chính giữa phía trên cung điện. Người này nhìn không rõ dung mạo.
Đây chắc chăn là Hội trưởng của Đại hội. "Bái kiến Hội trưởng!", mọi người đồng thanh chào. Hội trưởng hơi giơ tay ra hiệu cho mọi người đứng lên. Ông ta liếc nhìn mọi
người rồi chậm rãi nói: "Các vị đã vất vả trong hội nghị lần này. Mọi người tới đây tham dự đúng là chuyện tốt của Long Quốc”.
"Hội trưởng khách sáo rì "Được Hội trưởng mời tới đây mới là vinh dự của chúng tôi!" Nhiều người hào hứng nói.
Được tận mắt nhìn thấy Hội trưởng đã là một vinh dự mà họ có thể mang đi khoe khoang khắp nơi.
Hội trưởng khẽ gật đầu, nói tiếp: “Tôi nghĩ Huyền Dương đại nhân hẳn là đã nói cho các vị biết mục đích của đại hội lần này, nhưng xem ra hội nghị lần này diễn ra không hề thuận lợi, luôn có những xáo trộn nhỏ. Nhưng không sao, Đại hội đã cử người đi xử lý êm xuôi. Hội nghị lần này có tầm quan trọng rất lớn, không thể gián đoạn, cho nên các nghỉ thức tiếp theo sẽ do hội trưởng đích thân cử hành. Bởi vì việc có liên quan đến sự an toàn của Long Quốc, từ nay trở đi không ai có thể rời khỏi đây vì bất cứ lý do gì. Các vị có ý kiến gì không?”
Ông ta nói dứt lời, mọi người đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhưng do uy nghiêm của Hội trưởng nên không ai dám phản bác. "Chúng tôi không phản đối!"
Hội trưởng hài lòng gật đầu nói: "Tốt lắm, bây giờ chúng ta bắt đầu nghi thức. tiếp theo”.
Hội trưởng phất tay, một tia sáng lóe lên, trong cung điện lập tức xuất hiện một pháp trận khổng lồ. Những phù văn trên pháp trận nhấp nháy, và những dao. động của một luồng sức mạnh bí ẩn tràn ngập không gian.
“Mọi người hãy bước vào trong pháp trận”, Hội trưởng nói.
Mọi người đều kinh ngạc.
"Hội trưởng, đây... đây là pháp trận gì vậy?”
Hội trưởng bình tĩnh nhìn sang, chậm rãi nói: 'Đây là pháp trận có thể giúp
Long Quốc thịnh vượng. Nếu bước vào trong đó, các vị sẽ hiểu được ý nghĩa sâu xa của nớ”.
Mọi người nhìn nhau, mặc dù trong lòng vẫn còn nghi hoặc, nhưng dưới sự quan sát của Hội trưởng, họ vẫn chậm rãi bước vào trong pháp trận.
Vừa bước vào, mọi người đều cảm thấy một áp lực cực mạnh đè lên người, như thể có vô số đôi bàn tay vô hình đang kéo lấy họ.
"ÁI" Có người không khỏi kêu lên.
Hội trưởng không có phản ứng gì, không ngừng lẩm bẩm niệm chú, ánh sáng của pháp trận càng ngày càng mạnh.
Lúc này, gia chủ nhà họ Trần giọng run run lớn tiếng hỏi: "Hội trưởng, sao lại đau như vậy?"
Huyền Dương hừ lạnh một tiếng: "Ông có ý gì? Ông cho rằng Đại hội chúng tôi đang muốn hại người sao? Nghỉ thức này chỉ có lợi cho các người, cứ chờ đi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!