Kiều Bất Dịch dù chẳng ưa gì Lâm Chính nhưng ông ta biết sự thật không thể bị bóp méo, bởi vì mỗi lần Lâm Chính đụng độ với người trong Đại hội, anh đều cử người quay video lưu lại bằng chứng.
Có đoạn video làm bằng chứng, Đại hội căn bản không thể bóp méo sự thật. Nếu cưỡng ép xuyên tạc sự thật và Lâm Chính tung ra đoạn video, sẽ tạo ra sự nghỉ ngờ chưa từng có đối với uy tín của Đại hội.
Người đàn ông nghe xong im lặng một lúc, dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Sau đó anh ta quay lại bàn cờ vây, ngón tay gõ nhẹ lên bàn cờ, phát ra âm thanh vui tai.
"Cho nên, ông muốn nói, lý lẽ không hẳn đang đứng về phía chúng ta, thậm chí Lâm thần y còn có bằng chứng cho thấy Người Dọn Dẹp và những người khác đã vi phạm quy tắc?" Giọng của người đàn ông bình tĩnh, không có gì bất kỳ cảm xúc nào.
"Vâng... đúng vậy" Kiều Bất Dịch có chút lo lắng trả lời.
"Nói chuyện này ra thì Người Dọn Dẹp quả thực đã làm sai trước. Nhưng thân là thành viên của Đại hội, chúng ta có niềm tự hào và tôn nghiêm của riêng mình. Bị Lâm thần y trắng trợn giam giữ như thế này đúng là một sự khiêu khích vô cùng lộ liễu".
Ông già bên cạnh mỉm cười nói.
“Cho dù Người Dọn Dẹp chủ động ra tay, Lâm thần y cũng không nên trực tiếp bắt giữ ông ta. Lâm thần y hoàn toàn có thể báo cáo tình hình cho Đại hội chúng ta để xử lý. Dù thế nào đi nữa, dù trời sập cũng phải tuân theo quy tắc. Nếu mọi người đều giống như hẳn, thì quy tắc và trật tự của Đại hội chúng ta sẽ trở thành vật trang trí", người đàn ông lắc đầu.
Mặc dù người đàn ông nói chuyện bằng giọng rất bình tĩnh nhưng Kiều Bất Dịch vẫn cảm thấy sợ hãi.
"Thưa tiên sinh... hiện giờ Người Dọn Dẹp đã sử dụng bột Thiên Thần... Hầu hết những người trong liên minh Thanh Huyền đều bị đầu độc. Với y thuật của một mình Lâm thần y thì khó mà giải được độc. Hắn ta giam giữ Người Dọn Dẹp, chủ yếu là vì muốn có... thuốc giải độc..."
"Tôi biết rồi, thư ký Tiết, ông lập tức đến vực Diệt Vong một chuyến. Khi đi đem theo thuốc giải độc, cho người của liên minh Thanh Huyền uống", người đàn ông nói với ông già đứng cạnh, sau đó thái độ đột nhiên trở nên nghiêm trang: "Có điều, hành động và thái độ của Lâm thần y thực sự là không chấp nhận được. Thư ký Tiết, ông nghĩ cách đưa Lâm thần y tới đây, tôi muốn trực tiếp nói chuyện với hẳn!"
"Vâng, thưa đại nhân" ông già đáp, sau đó quay người bước ra ngoài.
Kiều Bất Dịch và hai người kia đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự bất lực.
"Tiên sinh, Lâm thần y hiện tại có thái độ cực kỳ gay gắt với Đại hội chúng ta, e rằng mời hắn ta tới đây không dễ dàng như vậy".
Kiều Bất Dịch cẩn trọng nói. "Việc này mọi người không cần lo lắng, thư ký Tiết sẽ xử lý. Nào nào nào, nếu không có việc bận thì mọi người ngồi xuống đây. Kiều đại nhân, chơi cờ với tôi một lát!"
Người đàn ông mỉm cười, dường như không có chút xa cách nào, nhưng anh ta càng cười, trên mặt Kiều Bất Dịch càng chảy nhiều mồ hôi.
"Đừng căng thẳng như vậy, tôi sẽ không ăn thịt ông đâu!"
“Vâng, vâng, thưa tiên sinh. Tôi không căng thẳng, không căng thẳng...”
Kiều Bất Dịch nặn ra một nụ cười, ngồi xuống chiếc ghế đá.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!