Ngay khi Thu Tẩm Nhiễm rút kiếm ra, tất cả các cao. thủ trong Đại hội đều hiểu ý nên cũng lập tức rút vũ khí ở thắt lưng ra và nhắm về phía Lâm Chính.
Nam Ly thành chủ và những người khác đều kinh ngạc, họ cũng rút vũ khí ra, kích hoạt sức mạnh phi thăng và chuẩn bị chiến đấu.
Nhiều cao thủ của liên minh Thanh Huyền đã vây quanh những người trong Đại hội.
Nhưng khí tức của người trong Đại hội vô cùng đáng sợ, nguồn năng lượng đang chảy trong cơ thể họ không ngừng phát tiết ra bên ngoài.
Mặc dù liên minh Thanh Huyền có quân số đông gấp hàng chục lần quân của Đại hội, nhưng cũng không trấn áp được khí tức của bọn họ...
Thật đáng sợ!
Hiện trường vung giáo tuốt gươm vô cùng căng thẳng, không gian đây mùi thuốc súng.
Kiều Bất Dịch, Lý Uyển Dung và những người khác. cũng bị sốc trước hành động của Thu Tẩm Nhiễm.
Lâm Chính cũng tuyệt đối không chiều theo ý đám người ngông cuồng này.
Anh thờ ơ nhìn Thu Tẩm Nhiễm, một tay cầm bản khế ước đã ký, tay kia chậm rãi giơ lên Hồng Mông Long Châm.
"Các người muốn chém giết sao?”
Lâm Chính khàn giọng nói.
"Họ Lâm, đừng tưởng rằng anh có y thuật siêu việt là có thể chống lại Đại hội. Nếu muốn, tôi có thể dễ dàng giết anh dễ như trở bàn tay, tưởng đông người là thắng được sao? Trong mắt tôi, những kẻ này chẳng qua là đám chó hoang mèo lạc. Muốn giết họ, tôi chỉ cần một cái búng tay!"
Thu Tẩm Nhiễm tức giận gào thét.
Rõ ràng là cô ta coi thường tất cả mọi người trong liên minh Thanh Huyền.
Trong đó có Lâm Chính "Vậy sao?"
Lâm Chính lạnh lùng nhìn Thu Tẩm Nhiễm, trong con ngươi có sát ý.
Những người của liên minh Thanh Huyền đứng xung quanh cũng vô cùng tức giận.
Không ngờ đối thủ lại can thiệp vào trận quyết chiến vì không muốn nhận thua.
"Dừng lại!"
Lúc này, Kiều Bất Dịch lập tức tiến lên hô lớn, đứng ở giữa hai nhóm người.
"Tất cả dừng lại! Tất cả dừng lại!"
Kiều Bất Dịch lúc này đã thực sự hoảng hốt.
Nhưng Lâm Chính hoàn toàn không phản ứng, chỉ lạnh lùng nói: "Kiều đại nhân, chúng tôi chỉ đang tự vệ, làm sao dừng lại được đây?"
Kiều Bất Dịch nghe vậy thì chỉ đành quay sang nhìn Thu Tẩm Nhiễm: "Thu đại nhân, mau ra lệnh cho người của cô bỏ vũ khí xuống nhanh lên!"
"Kiều đại nhân, ông nói vậy là có ý gì? Lẽ nào ông muốn tôi đứng trơ mắt nhìn lũ chó lợn này giết người của mình?"
Thu Tẩm Nhiễm gầm gừ bất mãn.
"Cô đã ký khế ước, bây giờ người của cô kém cỏi hơn thì bị giết, chúng ta cũng không thể nói gì. Chuyện này nếu truyền đến Đại hội, Đại hội cũng không còn cách nào”. Kiều Bất Dịch thở dài.
“Vậy nếu tôi giết hết bọn chúng, chẳng phải chuyện này sẽ không truyền ra ngoài sao?”
'Thu Tẩm Nhiễm hừ lạnh đáp. "Gái này..."
Kiều Bất Dịch á khẩu.
Trên thực tế, việc Thu Tẩm Nhiễm muốn bưng bít chuyện này cũng là điều dễ hiểu.
Bình thường Kiều Bất Dịch sẽ không can thiệp vào. Nhưng tình hình hiện tại thật bất thường.
Quân số của liên minh Thanh Huyền ở đây có tới hàng chục nghìn người hoặc thậm chí là nhiều hơn.
Thu Tẩm Nhiễm có xử lý hết được họ không?