Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính (Bản Chuẩn - Mới)

Chương 580: Cấp cứu

Trên xe, Lâm Chính cầm tay Lương Thu Yến và bắt đầu châm kim. Thủ pháp của anh rất kỳ diệu, ghim vài cây là đã khiến cho sắc mặt của Lương Thu Yến tốt lên không ít. Có điều Tô Nhu thì lại cho rằng đó là hiệu quả của việc những nhân viên cấp cứu vừa hỗ trợ cho bệnh nhân. 

“Chúng ta tới bệnh viện nào vậy?”, lúc này, Lâm Chính đột nhiên hỏi. 

“Gần đây nhất là bệnh viện Nhân Dân. Tình hình của người bệnh khá cấp bách, cần phải nhanh chóng tiến hành phẫu thuật, tới bệnh viện Nhân Dân sẽ phù hợp”, một người bác sĩ trên xe lên tiếng. 

“Bệnh viên này tốt không?”, Lâm Chính hỏi. 

“Cũng được. Tốt nhất là tới bệnh viện số một Yên Kinh, nhưng nơi đó hơi xa”. 

“Ngoài nơi đó ra thì sao?” 

“Thì có bệnh viện Đông Y Hoa Quốc, cách bệnh viện Nhân Dân cũng gần. Thế nhưng ở đó muốn khám bệnh thì phải hẹn trước. Vì dù sao thì người từ khắp nơi tới khám và điều trị cũng đông quá”. 

“Vậy đưa bệnh nhân tới đó đi”, Lâm Chính nói. 

Anh cũng không có dự định để đám bác sĩ kia khám cho Lương Thu Yến. Anh quyết định đích thân chữa cho bà ấy. Đã là Đông y thì có lẽ máy móc thiết bị sẽ đầy đủ hơn. 

“Được”, người bác sĩ cũng không nói nhiều, chỉ nói vài câu với người tài xế và đi tới bệnh viện Đông y. 

Tô Nhu nghe thấy vậy thì vội vàng nói nhỏ: “Lâm Chính, không phải tới bệnh viện Nhân Dân sẽ tốt hơn sao? Nếu như tới bệnh viện Nhân Dân, không mời thầy giỏi thì sẽ rất khó chữa khỏi bệnh cho mẹ nuôi. Mà mời thầy giỏi thì chúng ta đâu có nhiều tiền đến vậy”. 

Tô Nhu đương nhiên là cân nhắc tới vấn đề kinh tế. Mặc dù không biết Lâm Chính có trong tay bao nhiêu tiền thế nhưng với Lâm Chính thì cô đoán anh cũng không có quả nổi mười nghìn tệ. 

“Điều này em khỏi phải lo, anh sẽ xử lý”, Lâm Chính nói. 

“Em nói anh nghe này, anh đừng có làm bậy đấy. Còn nữa, tiền của anh cũng không được dùng linh tinh đâu. Phải điều trị thế nào thì làm đúng như thế. Giờ tình hình của mẹ rất nghiêm trọng, tốn rất nhiều tiền. Anh phải tiết kiệm chút, anh hiểu chứ?”, Tô Nhu nghiêm túc nói. 

“Em yên tâm, anh biết rồi”. 

“Còn nữa…nếu tiền không đủ, anh phải nói trước với em…em có một ít…”, Tô Nhu ngập ngừng nói. 

Lâm Chính nhìn cô bằng vẻ bất ngờ, sau đó gật đầu, mỉm cười nói: “Cảm ơn”. 

“Không cần cảm ơn, em chỉ là vợ trên danh nghĩa. Sau này đợi ly hôn thì chúng ta sẽ không còn giăng mắc gì nữa”, Tô Nhu lắc đầu. 

Mặc dù nghe có vẻ vô tình nhưng không phải là không có lý. Một người như cô ấy giờ đã khó tìm lắm rồi. 

Chiếc xe lái vào phòng khám của viện Đông Y. Nhân viên hộ lý lập tức khiêng Lương Thu Yến xuống. 

“Đưa thẳng tới phòng cấp cứu đi”. 

“Được!” 

Sau khi mấy bác sĩ của viện Đông y thảo luận thì Lương Thu Yến lập tức được đẩy tới phòng cấp cứu. 

Đúng lúc này, một người đàn ông mặc áo vest từ trong bước ra, nhìn thấy cảnh tượng đó lập tức dừng bước. 

Người này trầm ngâm một lúc, bước tới nhìn chăm chăm người trên giường bệnh. Một lúc sau người này chau mày, đi ra khỏi phòng và gọi điện. 

“Chuyện gì vậy?”, một giọng nói thản nhiên từ đầu dây bên kia vang lên. 

“Hôm nay tôi tới viện lấy thuốc thì gặp một người được đưa vào phòng cấp cứu”, người đàn ông khẽ nói. 

“Ai vậy?” 

“Lương Thu Yến”. 

Đầu dây bên kia im lặng. Một lúc sau, tiếng nói lại vang lên. 

“Tìm cách đuổi Lương Thu Yến ra khỏi viện. Ngoài ra điều tra xem ai đã đưa bào ta vào đó. Dù là ai thì cũng đánh gãy hai chân cho tôi”. 

“Vâng”, người đàn ông mặc vest tắt máy, sau đó lại gọi một số điện thoại khác. Lúc này, những người bác sĩ đã đẩy Lương Thu Yến vào phòng cấp cứu. 

“Anh và cô không thể vào trong được”, người hộ lý ngăn Lâm Chính và Tô Nhu ở ngoài cửa. 

“Tôi cũng là bác sĩ”, Lâm Chính vội vàng nói. 

“Anh là bác sĩ sao?”, người hộ lý tỏ ra bất ngờ. 

“Tình hình hiện tại của người bệnh tôi hiểu rõ, tôi có thể giúp đỡ”. 

"Điều này…được, nhưng hi vọng anh có thể giữ im lặng, nghe theo hướng dẫn của bác sĩ chính”, người hộ lý nói xong bèn đưa cho Lâm Chính một bộ đồ. 

Tô Nhu thì ở bên ngoài chờ đợi. Người chữa trị cho Lương Thu Yến là một bác sĩ gần ba mươi tuổi, rất trẻ. Ngành y là một ngành có thời gian học dài hơn những ngành khác nhiều. Tầm 30 tuổi mà đã có thể có được vị trí này thì chứng tỏ là cũng đã rất có năng lực rồi. 

Vị bác sĩ này sau khi kiểm tra sơ qua bèn trầm mặt, khẽ nói: “Lập tức chuẩn bị kim, thuốc và các dụng cụ cần thiết. Người bệnh đang bị suy kiệt toàn bộ các cơ quan. Tình hình rất tệ”. 

“Vâng bác sĩ Lý”, những người trợ lý ở xung quanh vội vàng làm theo. 

Lúc này, bác sĩ Lý nhìn vài cây kim được châm trên cánh tay của Lương Thu Yến. Anh ta giật mình, đôi mắt ánh lên vẻ không dám tin. 

Mặc dù anh ta còn trẻ nhưng cũng biết một chút về châm cứu. Những cây châm này nhìn có vẻ bình thường nhưng điều khiến anh ngạc nhiên đó chính là nó có thể khóa chặt kinh mạch của người bệnh, không chế bệnh tình chuyển biến xấu hơn. Nó giống như một sợi dây dùng để ngăn máu, giúp cho bệnh nhân không bị mất máu thêm nữa. 

“Đây là châm của ai vậy?”, bác sĩ Lý vô thức hỏi. 

Những người hộ lý nào biết là của ai. Đúng lúc này, Lâm Chính đã mặc đồ và đeo khẩu trang bước vào. 

“Là tôi châm”, bác sĩ Lâm giật mình, nhìn Lâm Chính bằng vẻ tò mò: “Cậu là ai?” 

“Giờ không phải là lúc nói chuyện này nữa. Mau chuẩn bị châm”. 

Lâm Chính bước tới, lấy ra một cây kim tiêm vào cổ Lương Thu Yến. Lương Thu Yến lập tức ngật đi. 

“Thuốc gây mê sao?” 

Bác sĩ Lỹ hết hồn. Anh ta định ngăn Lâm Chính lại nhưng nhìn thấy khả năng sử dụng châm vô cùng thuần thục của anh thì lại do dự. 

“Châm nóng”, Lâm Chính vừa nhấc tay Thu Yến lên vừa tràm giọng. 

“Điều này…” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!