Tiếng da thịt bị xé rách vang lên. Sau đó là tiếng cánh tay nổ tungĐai trận máu thịt một lần nữa được gia trì.
Ở chính giữa đại trận, Lâm Chính giống như một con kén co cụm lại. Dưới cơ thể anh xuất hiện những vết nứt.
Đó chính là những vết nứt của đại trận. Trấn Ngục Võ Thần không hề sửa lại những vết nứt này, mà để sức mạnh từ những vết nứt được hấp thụ vào cơ thể của Lâm Chính.
Lâm Chính hấp thụ từng chút một. Cơ thể anh dần trở nên nhuận sắc hơn, ánh sáng màu lam phóng ra càng mãnh liệt hơn.
Cuối cùng thì.
Bùm! Một vụ khí nổ vang lên. Không gian ngập trong sắc xanh.Lâm Chính từ từ mở mắt.
“Cấp 9 rồi”.
'Trấn Ngục Võ Thần ở phía bên này trố tròn mắt với vẻ không dám tin. Dù hai cánh tay còn đau đớn khiến mặt ông ta tái nhợt thì ông ta vẫn chỉ nhìn chăm chăm Lâm Chính
Lâm Chính không thể hiện biểu cảm gì nhiều, chỉ quan sát bàn tay của mình và nói: “Hôm nay là ngày thứ bao nhiêu rồi?”
“Là ngày thứ sáu rồi”.
“Ngày thứ sáu à...vẫn còn chậm quá”.
“Còn chậm sao?”
'Trấn Ngục Võ Thần chau chặt mày: “Nhóc, dục tốc. bất đạt, sáu ngày mà có thể luyện thần công tôi truyền thụ tới cấp chín thì đã là nghịch thiên lắm rồi. Cậu còn muốn thế nào nữa”, Trấn Ngục Võ Thần tin rằng thiên phú của cậu nhóc này mạnh hơn của mình nhiều lắm rồi.
“Lúc này thời gian là mạng sống, dù tôi đã có được truyền thừa của ông nhưng muốn sống sót rời đi thì vẫn còn vô cùng khó khăn. Với tốc độ này, trong vòng ba ngày là không đủ”, Lâm Chính nói.
Trấn Ngục Võ Thần sững sờ sau đó rơi vào im lặng.
Đúng là như vậy. Giờ ông ta chỉ còn hai chân, hai chân dùng để làm mạnh trận pháp thì ít nhất cũng phải cả tháng.
Khi mà dùng máu thịt lần cuối để cúng tế thì ông ta sẽ không thể chỉ thêm được điều gì cho Lâm Chính nữa. Vậy nên ông ta cũng chỉ có thể truyền thụ thêm được. tâm 10 ngày về công pháp cho Lâm Chính thôi.
“Trấn Ngục Võ Thần, mở tiếp các vết nứt đi”, Lâm Chính suy nghĩ rồi chỉ xuống.
“Cậu điên rồi, còn mở nữa thì lúc đó cậu có thể chống đỡ được với nguồn năng lượng hấp thụ vào cơ thể không?”
“Ông yên tâm chút năng lượng này không thể giết chết được tôi đâu. Mở to thêm chút nữa đi”.
“Cậu...được, cậu đã chán sống thì tôi sẽ tác thành cho cậu”
Trấn Ngục Võ Thần vội vàng gật đầu. Một kẻ điên thế này rất hợp với ông ta.
Anh đã muốn liều thì ông ta sẽ liều cùng anh. Trấn Ngục Võ Thần tiếp tục hét lớn: “Mở”.