"Oắt con, cậu thật to gan, dám cản đường đi của chúng tôi? Mau tránh ra, nếu không đừng trách tôi!".
Thái Thiên Võ Thần lớn tiếng chửi mắng.
Nhưng Diệp Viêm lại nhếch môi, ánh mắt không chút dao động: "Nếu ông nghĩ mình làm được thì cứ việc".
"Khốn kiếp, chán sống à?".
Một cường giả dưới trướng Thái Thiên Võ Thần nhìn thấy ngứa mắt, liền tung người nhảy về phía Diệp Viêm, con dao phay trong tay chém mạnh vào đầu hẳn.
Dao phay mang theo sức mạnh phi thăng màu vàng lấp lánh, dường như khiến hư không cũng trở nên méo. mó.
Dưới nhát đao này, e là xe tăng cũng bị chẻ làm đôi. Nhưng khoảnh khắc lưỡi dao sắp hạ xuống. Pặp!
Một cánh tay bỗng giơ ra, tóm lấy lưỡi dao đang giáng xuống một cách chuẩn xác.
Dao phay lập tức khựng lại. Người kia sửng sốt, nhìn về phía Diệp Viêm.
Chỉ thấy hắn vẫn chắp hai tay phía sau.
"Cái gì?". Người kia ngây ra.
Những người ở phía sau im bặt. Rõ ràng Diệp Viêm để hai tay ở phía sau,
Vậy bàn tay tóm vũ khí... là của ai? Người kia thuận theo thanh đao nhìn xuống.
Mới phát hiện bả vai Diệp Viêm nứt toác, thò ra một cánh tay cường tráng, tóm lấy lưỡi dao.
Lúc này mọi người mới biết hóa ra Diệp Viêm cũng biết thủ đoạn đáng sợ này.
"Nói không chừng là thăng nhãi này dạy cho Ám 'Thiên Võ Thần biết".
'Thương Lan Võ Thần hoàn hồn, lạnh lùng nói.
Thái Thiên Võ Thần nghiến răng đáp: "Quan tâm nhiều như vậy làm gì? Dù cậu ta biết nhiều thủ đoạn quái dị như vậy thì sao chứ? Cậu ta không có thực lực Võ Thần như Ám Thiên, sao tôi phải sợ?".
"Xông lên cùng tôi!".
"Giết!".
Thái Thiên Võ Thần gầm lên một tiếng, tất cả mọi người đều xông tới.
Thương Lan Võ Thần thấy thế cũng không dám do dự.
Đường lui đã bị Diệp Viêm chặn mất, nếu không đột phá được, chờ Ám Thiên Võ Thần đuổi tới, trước sau đều là địch, thì e là hôm nay phải bỏ mạng ở đây.
"Giúp Diệp Viêm ngăn Thương Lan và Thái Thiên lại!".
Ám Thiên Võ Thần quát lớn, tốc độ di chuyển nhanh hơn.
Các cao thủ Ám Thiên ở bên cạnh Diệp Viêm liền rút kiếm ra giúp đỡ.
Ngay cả Ám Minh Nguyệt cũng gia nhập trận chiến.
Khung cảnh lại trở nên hỗn loạn.
Diệp Viêm dốc hết sức lực, lông ngực tách ra, hai cánh tay dữ tợn dính đây máu tươi điên cuồng xé xác đám người, một tay khác cầm kiếm Bạch Cốt vung chém.
"Thằng khốn, chết đi!".
Đôi mắt Thái Thiên Võ Thần đỏ ngâu máu tươi, tung một nắm đấm tới.
Năm đấm này dường như mang theo sấm sét, thế như chẻ tre.
Diệp Viêm nghiêng người tránh.
Năm đấm nện trúng xuống đất, mặt đất nứt toác, sóng khí đáng sợ lan ra xung quanh.
Chấn động cả ngọn núi.
Cơ thể của Diệp Viêm cũng lảo đảo. Mọi người xung quanh ngã dúi ngã dụi. "Cơ hội tốt!".
Thái Thiên Võ Thần sáng mắt lên, lập tức nhằm vào. đầu Diệp Viêm, nện một quyền xuống.
Nắm đấm tỏa ra ánh sáng màu vàng, giống như sao. băng màu vàng xẹt qua bầu trời, lấp lánh chói mắt, uy thế rợp trời.
Nhưng đúng lúc này, chân sau của Diệp Viêm bắn ra mấy khúc xương, ghim xuống đất, ổn định cơ thể của hắn.
"Cái gì?".
Thái Thiên Võ Thần sửng sốt.
"Chiêu thức của tiền bối đã lỗi thời rồi!".
Diệp Viêm khẽ quát, vung bàn tay về phía trước.
'Vèo vèo vèo...
Rất nhiều chùm đỉnh màu trắng bắn tới, đánh vào nắm đấm của Thái Thiên Võ Thần.
Thái Thiên Võ Thần chỉ cảm thấy bàn tay phải của mình bỗng chốc tê dại, dường như đã mất tri giác.
Nhìn kĩ thì thấy rất nhiêu cốt châm đã cắm vào đó. Hỏng rồi!
Thái Thiên kêu lớn!
Diệp Viêm nhắm trúng thời cơ, ập về phía ông ta.
Thái Thiên Võ Thần giơ ngay cánh tay trái lên đỡ đòn.
Nhưng tay trái của ông ta mới tái sinh, vẫn còn yếu ớt, hầu hết khí mạch chưa trưởng thành hoàn toàn, không huy động được bao nhiêu sức lực.
"Thằng nhãi, đừng có ngông cưồng!".
Đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, Thương Lan Võ Thần chém một nhát kiếm tới định ép Diệp Viêm lùi lại.
Nhưng dường như hắn đã phòng bị từ trước. "Chờ ông mãi đấy!".
Diệp Viêm cười khẩy, lại giơ tay lên, vô số bột phấn màu trắng bay ra từ bàn tay hắn.
"Cẩn thận, là phấn độc!".
Có người kinh hãi gầm lên.
'Thương Lan Võ Thần lập tức nín thở ngưng thần, nhưng mũi kiếm không hề dừng lại, đâm thẳng vào tim Diệp Viêm.
Vốn tưởng Diệp Viêm sẽ tránh nhát kiếm này, cho dù không tránh thì cũng sẽ đỡ.
Nhưng...
Diệp Viêm không hề dừng lại, mà còn nghênh đón nhát kiếm Thương Lan Võ Thần đang đâm tới.
"Đây là..."
Thương Lan Võ Thần tái mặt, lập tức ý thức được gì đó, định lùi lại ngay.
Nhưng không kịp nữa.
Lưỡi kiếm xuyên qua lồng ngực Diệp Viêm, dường như thấu tim, nhưng bàn tay của hắn cũng đã nặng nề vỗ vào lồng ngực Thương Lan Võ Thần.
Bốp!
Ông ta hơi lảo đảo, cắn răng chịu đựng chưởng này, sau đó huy động sức mạnh phi thăng gây chấn động mạnh.
Ầm!
Sức mạnh trên thần kiếm nổ tung.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!