Tình hình bên ngoài Long Cung có thể gọi là gương cung bạt kiếm.
Bọn họ mở to mắt nhìn Thương Lan Phúc.
Không ai ngờ, đứa con riêng của Võ Thần bị người dân Long Tâm Thành coi thường lại có ngày khiêu chiến với tồn tại chí cao vô thượng đó.
“Thương Lan Phúc! Cậu tạo phản hay sao?”.
“Nhanh quỳ xuống dập đầu với đại nhân, có lẽ đại nhân còn giữ cho cậu một mạng!”.
“Sao cậu dám ngỗ nghịch như vậy?”.
Người của phủ Thương Lan đều chỉ trích, tức giận không chỗ phát tiết.
Nhưng Thương Lan Phúc đã quyết tâm. Ánh mắt anh ta kiên định, coi thường cái chết.
“Mặc dù bố sinh tôi, nhưng chưa từng nuôi tôi. Mẹ tôi vất vả nuôi tôi khôn lớn, bố chỉ không muốn người đời đàm tiếu nên mới miễn cưỡng ban cho tôi một chút ơn huệ. Nhưng chút ơn huệ của bố sao tôi có thể nhớ cả đời? Dù bố là bố tôi, tôi cũng sẽ liều mạng chiến đấu vì người tôi tôn kính!”.
Thương Lan Phúc quát lên.
“Vậy thì phải xem mày có bao nhiêu cân lượng!
'Thẳng bất hiếu!".
Thương Lan Võ Thần nổi giận, quát một tiếng, bay vọt lên, người hóa thành luồng sáng xanh lam.
Trong nháy mắt, toàn bộ Long Cung dường như bị nước lũ dâng tràn lấp đầy.
Bọn họ cảm thấy như đang ở trong một lĩnh vực nào. đó cực kỳ huyền diệu, hơn nữa còn thân bất do kỷ!
“Đây là...
“Lùi lại!”.
Người xung quanh đều rút về sau, biến sắc.
'Thương Lan Phúc nghiến răng, rút kiếm vung lên, sử dụng Thương Lan Kiếm Quyết, đánh lên người giống như biển gào.
“Thằng ranh, dám khiêu chiến với bố?”.
Bóng người như sóng thần như Thái Sơn đè đầu lao tới.
Kiếm Thương Lan Phúc vừa giơ lên bỗng bị đánh gãy, cả người bị đánh bay ra xa, đập mạnh xuống đất, miệng nôn ra máu, da thịt toàn thân nứt nẻ, khiến người ta nhìn mà kinh hãi.
Người người run rẩy, khó mà tin được.
Võ Thần đúng là Võ Thần.
Dù Thương Lan Phúc thực lực tăng vọt, có thể bước. vào Long Cung tầng tám, nhưng trước mặt Võ Thần vẫn nhỏ bé giống như sâu kiến.
Chỉ một chiêu, Thương Lan Phúc đã thất bại.
Thực lực đôi bên thật sự cách nhau quá lớn.
Thực lực Thương Lan Võ Thần thể hiện ra quá đáng sợ.
“Thương Lan Phúc!”.
Lang Gia muốn hét lên, nhưng đối diện với ánh mắt của Thái Thiên Võ Thần thì không khỏi dừng lại.
Anh ta biết nếu mình ra tay tương trợ, Thái Thiên Võ Thần sẽ giết chết tất cả bọn họ.
'Trong mắt những người ở cấp bậc Võ Thần, mạng của bọn họ thậm chí còn không quan trọng bằng mặt mũi.
Cầm Kiếm Nữ thì không sợ, bước nhanh tới trước muốn dìu Thương Lan Phúc dậy.
Nhưng lúc này cả người anh ta toàn máu, xương cốt gãy nát, hoàn toàn không đứng dậy được.
“Cô chủ, cô quan tâm tới anh ta làm gì? Mau qua đây, đừng rước rắc rối”.
Người của thế gia Câm Kiếm la lên, khuyên can Cầm Kiếm Nữ.
Mặc dù bọn họ đã cắt đứt quan hệ với Cầm Kiếm Nữ, nhưng khi thấy Cầm Kiếm Nữ ra khỏi Long Cung thì đều cảm thấy khó tin.
Trong mắt bọn họ, Câm Kiếm Nữ e là cũng đã có cơ duyên vào được tầng tám.
Do đó bọn họ vẫn muốn tranh thủ lôi kéo cô ta về.
Nhưng Cầm Kiếm Nữ không quan tâm đến thế gia Cầm Kiếm.
Cô ta quay người nhìn sang Thương Lan Võ Thần. 'Thương Lan Võ Thần cất bước đi về phía này. “Con nhỏ chết tiệt, tránh ra!”.
Thương Lan Võ Thần lạnh lùng nói.
Cầm Kiếm Nữ nghiến chặt răng, không di chuyển.
“Cô cũng muốn chết sao? Được, tôi cho cô toại nguyện!".
Thương Lan Võ Thần lạnh lùng quát, sau đó tích lũy sức mạnh, chuẩn bị đánh Cầm Kiếm Nữ.
“Thương Lan đại nhân chờ đã”.
Lúc này, Huyền Thông chạy tới, cười gượng chắp tay với Thương Lan Võ Thần, sau đó nói với Cầm Kiếm Nữ: “Cô Cầm Kiếm, cô hãy đi theo chúng tôi đi... “
Các anh định bỏ mặc anh ta sao?”.
Cầm Kiếm Nữ mở to mắt hỏi.
“Chúng tôi... cũng không muốn bỏ mặc, nhưng chúng ta có thể thay đổi gì được?”.
Huyền Thông thở dài, trong mắt tràn ngập đau thương.
Cầm Kiếm Nữ cắn môi, quay đầu nhìn Thương Lan Phúc.
Thương Lan Phúc gắng gượng chống đỡ, chậm rãi đứng dậy.
Anh ta để lộ nụ cười thảm thương.
“Nói với sư phụ, tôi... đánh tan được tâm ma rồi!".
Cầm Kiếm Nữ sững sờ.
Thương Lan Phúc đột nhiên cầm kiếm gãy, gào lên phẫn nộ, như phát điên xông về phía Thương Lan Võ Thần.
“Thương Lan Phúc!”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!