“Cái gì? Chết rồi hả?”
Thương Lan Phúc đột nhiên quay người lại, kinh ngạc nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Xung quanh, các cao thủ phủ Thương Lan đều chết lặng, kinh ngạc nhìn lại.
“Không thể nào! Hắn nói bậy!”
"Cậu Thiên Tuyệt của chúng tôi đã nhận được truyền thừa từ Võ Thần đại nhân, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, là người được chọn làm Võ Thần tương lai, sao có thể bị con chuột nhät như anh đánh bại được?”
“Đừng ở đây nói lời gây hoang mang dư luận!”
Mọi người tức giận, sát khí càng nhiều hơn.
Thương Lan Phúc cũng không tin lắm.
Anh ta biết thực lực của Lâm Chính rất đáng kinh ngạc, nhưng Thương Lan Thiên Tuyệt cũng không phải là người tầm thường.
Tại sao vừa mới đó mà đã bị Lâm Chính giết chứ?
Tuy nhiên, lúc này Thương Lan Phúc không có thời gian chú ý đến chuyện này, anh ta quay người nhìn chằm chăm các cao thủ phủ Thương Lan, lạnh lùng hét lên: “Mấy người muốn động vào thầy của tôi thì phải bước qua cửa ải của tôi trước!”
“Cậu Phúc! Người này đã sỉ nhục tộc Thương Lan chúng †a, Võ Thần đại nhân đã chỉ rõ phải bắt anh ta, nếu cậu dám ngăn cản, chúng tôi cũng sẽ không nhường đâu!”
“Cậu Phúc, mời cậu tránh ra ngoài, nếu không thì đừng trách bọn tôi ra tay!”
Tất cả các cao thủ đều lạnh lùng hét lên.
Mặc dù Thương Lan Phúc đã được Thương Lan Võ Thần thừa nhận, nhưng anh ta cũng chỉ là một đứa con riêng.
Hơn nữa người này đã đắc tội với Thương Lan Võ Thần và Thương Lan Thiên Tuyệt.
Hai người họ đều không phải là người mà Thương Lan Phúc có thể chọc vào.
Vì vậy về căn bản, đám cao thủ này sẽ không nể mặt Thương Lan Phúc.
Tất nhiên Thương Lan Phúc đã biết rõ điều này, vì vậy anh †a nghiến chặt răng chuẩn bị ra tay.
“A Phúc, hay là anh quay về đi, tiết kiệm sức lực để đối phó với cửa ải thứ hai, chẳng phải Thương Lan Võ Thần bảo anh tiến vào tầng ba sao? Chuyện này, không cần anh phải nhúng. tay vào đâu”.
Lâm Chính vỗ lên bà vai của Thương Lan Phúc nói. “Nhưng sư phụ... những người này...” “Tôi ra tay là được rồi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói, đột nhiên nhảy lên, lao về phía năm người kia.
Thương Lan Phúc và Cầm Kiếm Nữ đều run lên.
Tốc độ của Lâm Chính rất nhanh, gân như chỉ trong nháy. mắt đã áp sát những người này.
“Giết!”
Năm người kia lập tức phản ứng lại, rút kiếm tấn công.
Luồng kiếm quang kinh khủng và sức mạnh phi thăng điên cuồng kích động, bao trùm lấy Lâm Chính.
Kiếm chiêu của năm người đã kế thừa những gì tinh túy của Thương Lan Võ Thần, kiếm pháp mạnh mẽ, kiếm chiêu chí mạng, càng khiến người ta sợ hãi hơn là các đợt tấn công của chúng như những cơn sóng hết đợt này đến đợt khác chồng lên nhau, càng đánh càng mạnh, càng đánh càng điên cuồng.
Thương Lan Phúc thấy thế, säc mặt chợt thay đổi: “Không được, nếu cứ tiếp tục dồn dập như thế này, sư phụ chắc chắn sẽ thua!”
“Câu này có ý gì?”
Cầm Kiếm Nữ ngơ ngác hỏi.
“Thứ mà Thương Lan Kiếm Quyết không sợ nhất chính là đánh lâu dài, quyển sách tâm pháp Thương Lan Kiếm Quyết tập trung chủ yếu vào việc khí tích trữ và khí tiêu hao, đánh càng lâu, khí khí ý tích trữ càng nhiều, sức chiến đấu càng. mạnh hơn, không có ai có thể chiến đấu quyết liệt với Thương Lan Võ Thần quá một ngày, bởi vì vào ngày hôm sau, sẽ không có ai có thể đấu lại tinh thần chiến đấu của Thương Lan Võ Thần! Mà năm người này... cũng thế!”
Thương Lan Phúc gắn giọng nói.
Cầm Kiếm Nữ cực kỳ sợ hãi.
Nếu nói như vậy, năm người này đánh càng lâu thì thực lực sẽ càng mạnh hơn, tình hình của Lâm Chính sế ngày càng bất lợi!
“Hỗ trợ!”
Cầm Kiếm Nữ không dám do dự, lập tức rút kiếm ra chuẩn bị tiến lên chiến đấu.
Nhưng vào lúc này, một luồng kiếm quang đột nhiên xuyên qua luồng kiếm quang của cao thủ tộc Thương Lan, đâm thẳng
vào cổ họng gã cao thủ.
Ngay lập tức, gã cao thủ tộc Thương Lan tắt thở, ngã xuống đất chết tức tưởi.
“Gì vậy?” Hai người Cầm Kiếm Nữ run lẩy bẩy. Bốn người còn lại cũng giật mình.