“Trời ạ, ai vậy? Bày ra nhiều thứ như thế này là muốn cầu hôn sao?”
“Không biết cô gái nào may mắn thế nữa!”
“Nếu đổi lại là tôi, tôi sợ là mình sẽ ngất luôn tại chỗ mất!”
“Trang trọng quá đi! Thật lãng mạng!”
Mắt của vài cô gái sáng bừng, thốt lên những lời nói ngưỡng mộ.
Nhưng Lâm Chính lại cảm thấy không ổn.
Những đóa hồng này đều là loại cao cấp nhất, mỗi chiếc xe chở khoảng ngàn đóa hoa mà lại có tổng cộng mười hai chiếc xe, chỉ riêng những đóa hoa này đã tốn một khoản rất lớn.
Người bình thường không thể làm ra những việc phô trương lãng phí thế này!
Không còn nghi ngờ gì nữa, chủ nhân của tất cả những thứ này chính là một cậu ấm lắm tiền!
Không có một gã đàn ông nào ở công ty Quốc tế Duyệt Nhan có khả năng kinh tế như vậy cả!
Trừ khi, người đó chính là cậu chủ giàu có của nhà tài phiệt đến từ nước FI
Nếu hắn muốn theo đuổi một người phụ nữ cùng cấp bậc với mình ở công ty Quốc tế Duyệt Nhan thì chỉ cần một buổi tỏ tình đầy thâm tình và lãng mạng là được rồi.
Nhưng hắn lại không làm thế, mà vung tay hào. phóng.
Điều này cho thấy mục tiêu của đối phương rất khó nhằn.
Lâm Chính dập tắt điếu thuốc, im lặng suy nghĩ trong chốc lát rồi lấy điện thoại ra bấm số.
Nhưng anh còn chưa bỏ điện thoại xuống, đã có một nhóm người bước ra khỏi thang máy.
Người đi đầu tiên chính là Tô Nhu.
Cô đang mặc một bộ đồ của những cô gái giỏi giang chuyên nghiệp, mái tóc dài xõa qua vai, nét mặt xinh xắn cùng làn da trắng như tuyết càng khiến cô trông giống
một nữ thần. Lúc này cô đang cầm xem một xấp tài liệu.
Ở bên cạnh cô là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh cao tâm một mét tám, đang nói cười gì đó.
Tô Nhu nhẹ nhàng gật đầu, không trả lời câu nào.
Cho đến khi những tiếng động ở ngoài cửa thu hút sự chú ý của cô.
“Chuyện gì đang diễn ra ngoài kia vậy?” Tô Nhu tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Tô Nhu thân mến, đây chính là điều bất ngờ mà anh muốn chuẩn bị cho em!”